Ác Ma Thuần Sắc Trắng – Priest: Chương 1

Giới thiệu:

Nhắm mắt rồi lại mở mắt ra, gã ngờ là mình mất trí nhớ.

Gã không nhớ nổi họ tên của mình, chỉ nhớ mang máng mình có ngón nghề kiếm ăn – con mắt bên trái.

Nhìn thấy thi thể, con mắt đó sẽ biết ngay nguyên nhân tử vong và hung thủ (nếu có).

Cũng được, gã có thể làm “Holmes 2.0”, “Con nuôi của Poirot”, “Anh trai Conan”… Còn không thì dứt khoát chạy tới cục cảnh sát, thi lấy suất nhân viên nhà nước gì gì đó. 

Ai ngờ thói đời xoay vần nhanh như vậy, vừa mở mắt ra đã thấy, ở đây giết người không phạm pháp.

“Pháp” đã rời khỏi cõi đời này vào ngày Halloween của hơn 500 năm về trước. Hậu thế gọi ngày đó là “ngày tận thế”.

Tất nhiên, loài người đều thích nói quá, thế giới vẫn còn nằm đấy một đống, có bị hủy diệt đâu. Thứ bị hủy diệt cũng chỉ có xã hội loài người mà thôi. 

Ngõ tối vang tiếng ca.

Địa ngục chốn cuồng hoan.

Và đồng cỏ bát ngát hoang vu, cần lắm một mồi lửa.

Sau khi hóa tro tàn, ta là “vương” của thế giới này. 

– —

Thông tin cơ bản:

Tên truyện: Ác ma thuần sắc trắng (2024)

Tác giả: Priest

Series: Bài ca kẻ lưu đày 1

Nhân vật chính: Quạ Đen, Gabriel

Giới thiệu ngắn gọn: Sau ngày tận thế

Lập ý: Đến bước đường cùng, ai có thể cứu ngươi khỏi dầu sôi lửa bỏng?

CP: Sát thủ liên hoàn mắc chứng ám ảnh cưỡng chế yêu động vật nhỏ x Não tàn yếu ớt

– —

Ghi chú + dò mìn: 

1. CP chính là đam mỹ, người khác bao gồm nhưng không giới hạn đồng tính, dị tính, thủy tiên (tự luyến), không phải người…

2. Truyện thuộc hệ liệt (series), khi kết thúc truyện này, có thể tồn tại các tình huống OE, mối quan hệ của CP chính chưa xác định, chưa biết thời gian hoàn thành (series), lăn tăn thì đừng nhảy hố.

3. Tuy thuộc series nhưng tác giả không đảm bảo sẽ tập trung vào nó, có thể bỏ dở giữa chừng.

4. …

5. Bối cảnh câu chuyện không có thật

6. …

“Mạn đà la, ôi đóa mạn đà la màu đen;

Hoa hồng mắng nó cản khuất ánh sáng;

Bách hợp khóc nó làm vấy bẩn mùi hương;

Đám rêu lùn kinh hoàng hoảng sợ, bò đầy kẻ đá, bò đầy tường…”

Sau nửa đêm, mặt trời trượt về phía tây, vạn vật lặng ngắt như tờ, châu Ma Kết còn đang chìm trong giấc mộng.

Trong thư phòng nhỏ nằm ở lầu hai trong lâu đài lãnh chúa thành Tinh Diệu, khu đuôi châu Ma Kết. 

Rèm cửa không được kéo xuống, bài hát thiếu nhi lạnh lùng phát ra từ chiếc loa bluetooth. Chủ nhân của thư phòng - lãnh chúa đại nhân của thành Tinh Diệu lúc này đang nằm thẳng cẳng dưới đất, gã nghiêng mặt sang một bên, đối diện với chiếc lọ thủy tinh sẫm màu. 

Một chiếc ống nhỏ nhắn, nhìn khá đặc biệt nối từ sau gáy lãnh chúa vào bình, đang rút tủy não của gã.

Đồng tử của lãnh chúa đã rã rời.

Lát sau, một đôi tay đeo găng tay màu trắng cắt đứt ống dẫn, nhặt chiếc lọ lên, ước lượng dưới ánh đèn giây lát. “Găng tay trắng” hút dung dịch trong lọ bằng ống nhỏ giọt, hắn nếm thử rồi thở dài, hình như hắn đã uống phải thứ rượu vang thất thủ trong lúc ủ. 

Sau đó, “Găng tay trắng” cúi người, ôm thi thể lãnh chúa lên.

Lãnh chúa nặng phải hơn 300 cân, lúc chất đống lên ghế dựa, bụng thịt mỡ của gã xệ xuống. Thế mà “Găng tay trắng” ôm gã lại chẳng hề tốn chút sức nào, nom cứ như xách quả bong bóng cồng kềnh vậy. Hắn nhồi lãnh chúa vào bộ đồ lông thỏ thật nhẹ nhàng, cố định trên ghế. 

Giọng hợp xướng mềm mại của trẻ con trong loa làm nhạc đệm cho hắn:

“Mạn đà la, ôi đóa mạn đà la màu đen;

Chú ong chính nghĩa không lên tiếng;

Con nhện ngu xuẩn dệt khăn tang;

Lũ kiến kết thành đàn cất tiếng kêu: Thiêu chết nó, thiêu chết nó, mau thiêu chết đóa hoa đen đủi đó!”

“Găng tay trắng” xách đầu lãnh chúa, tặng chiếc đầu tôn quý này đôi tai thỏ trắng. Hắn lại lấy kim chỉ và thước ra, xe chỉ luồn kim - hắn may mũi của thi thể lại, miệng thì cắt thành ba cánh môi thỏ. Cuối cùng hắn còn lấy mấy cây kim mithril dài, cắm lên quai hàm của lãnh chúa, làm bộ râu thỏ. 

Tác dụng của thước là đảm bảo thống nhất khoảng cách giữa những sợi râu.

Hát xong một khúc ca thiếu nhi, gã lãnh chúa béo ục ịch đã trở thành chú thỏ trắng ngây thơ đáng yêu to đùng. 

Cách chiếc bàn sách, “Găng tay trắng” ngồi đối diện thú thỏ trắng, hắn lấy chiếc bánh kem mini ra, cắm những ngọn nến đầy sắc màu lên đó, trông thật giàu cảm giác nghi thức.

Khoảnh khắc ngọn lửa bập bùng trên cây nến, như được tập dợt trước vậy, bài ca thiếu nhi trong loa cũng vừa vặn kết thúc, đổi sang bài hát sinh nhật.

“Găng tay trắng” chắp tay, nhắm mắt với thi thể. Bài hát kết thúc, hung thủ ước nguyện… Quá nửa là không phải mấy lời chúc phúc tốt lành kiểu “nguyện thế giới này hòa bình” rồi đấy.

Sau đó hắn thổi tắt nến, ăn hết chiếc bánh kem kèm lãnh chúa.

“Ngày giỗ vui vẻ, ngài Thỏ… ngủ ngon.”

Hung thủ thu dọn đĩa thức ăn rồi xách hộp đồ nghề, rời khỏi thư phòng. Nhưng chiếc bóng dưới chân không đi cùng hắn.

Người đi khỏi, chiếc bóng ở lại lay động rồi tản ra, nó cuốn qua mặt bàn, sàn nhà, xóa hết bụi đất, tóc tai, vụn bánh kem… xóa nhòa toàn bộ vết tích như cục tẩy vậy, cuối cùng, nó chui qua khe cửa, đuổi kịp chủ nhân mình.

Làm xong hết thảy, hung thủ ung dung men theo hành lang phía tây lầu hai rời khỏi đó. Cảm tạ sự tự phụ của ngài lãnh chúa, hành lang trong lâu đài không lắp camera giám sát.

Hắn xỏ đôi giày da đế mềm, hầu như không phát ra bất kì tiếng động nào khi giẫm lên tấm thảm trong tòa lâu đài.

Đi tới ngã rẽ, bước chân của “Găng tay trắng” đột ngột dừng lại. Hắn nghiêng người, nhìn ra ngoài cửa sổ - xuyên qua cửa sổ chỗ ngã rẽ ở lầu hai, hắn trông thấy ba cái bóng nhỏ lén la lén lút.

Dẫn đầu là một con nhóc hơn 10 tuổi, mái tóc dài màu sợi đay tết thành chiếc đuôi sam lớn kh*ng b*. Tay chân thời kì dậy thì dài leo kheo làm con nhãi trông có vẻ không được nhịp nhàng. 


Còn hai đứa nhãi nữa, một nam một nữ, tuổi tác tương đương. Chúng dắt tay nhau, loạng choạng chạy theo sau con nhỏ tóc đuôi sam. 

Hung thủ đứng tựa vào bên cửa sổ, bóng hắn như nước mực, thẩm thấu vào kiến trúc trong tòa lâu đài.  Hắn ngâm nga bài “Đóa mạn đà la màu đen” ban nãy, hứng thú quan sát ba người bạn nhỏ đang đêm lẻn ra ngoài, mắt nhìn theo bọn chúng xuyên qua vườn hoa sau lâu đài.

“Số hên đấy mấy bé cưng, lựa được ngày đẹp phết.”

Nói xong, hắn đứng dậy rời đi. Chiếc bóng treo ở bên ngoài bức tường lâu đài như tấm rèm co cụm trở lại, nối gót chủ nhân mình. 

Đến tận lúc này, camera ngoài bức tường, trong vườn hoa bị chiếc bóng che khuất mới hoạt động lại, lần nữa xoay camera về phía vườn hoa.

Mà chỗ đó giờ không có lấy bóng người. Hoàng hôn mau chóng ghé tới theo đúng lời hẹn.

Chạng vạng, trời vừa sẩm tối, uy lực tia tử ngoại còn đó, nhân viên vệ sinh đã bắt tay vào việc.

Bọn họ là tầng lớp dưới đáy tòa lâu đài này, dậy sớm nhất, ngủ trễ nhất, làm những công việc dơ dáy nhất và nhận đồng lương còm cõi nhất. 

Hai nhân viên vệ sinh rón rén lên lầu hai. Chợt, một trong hai người dừng lại, hỏi người kế bên: “Tiếng gì vậy?” 

“Gì chứ?”

“Suỵt, chú nghe đi.” 

“Đây… là phòng nào không tắt loa hả?” 

“Hình như là thư phòng nhỏ.”

“Có phải đêm qua lãnh chúa nghỉ ngơi trong đó không? Ngài sợ ồn. Hay chúng ta đi trước đi, đừng quét dọn lầu hai.”

“Không thể nào, lúc tui thay ca, lầu hai còn không thả rèm mà… Đó, cửa thư phòng nhỏ còn không đóng kín kìa. Khéo tụi ca đêm hôm qua làm biếng… Á! Xin, xin lỗi!”

Cửa vừa hé, người đẩy cửa nhìn thẳng vào ngài lãnh chúa giờ đã hóa thành chú thỏ to đùng. Gã nhất thời cho là mình đã chạm vào đam mê thầm kín nào đó của lãnh chúa, không dám nhìn kỹ, sợ tới nỗi giơ tay toan đóng cửa lại. 

“Gì vậy?” Bạn gã bị che mất tầm nhìn, không thấy trong phòng có gì, chỉ thấy chói mắt, nhịn không được mới oán một câu, “Chói quá.”

Thư phòng nhỏ hướng về phía tây, mỗi chiều đều hứng lấy ánh nắng gay gắt nhất. Lúc này dù đã là hoàng hôn nhưng dư vị chói chang hãy còn đó. Nhân viên vệ sinh đi trước sửng sốt, trước lúc cửa thư phòng khép lại, gã nhịn không được, liếc vào trong. Lãnh chúa mặt bộ đồ chú thỏ kỳ dị không buông rèm, giờ ngài đang đắm mình dưới ánh nắng vàng rực, trên gương mặt thỏ ngược sáng đọng lại một nụ cười mỉm đẫm máu.

Giọng trẻ con trong loa vang vọng khắp tầng lầu tịch mịch.

“Mạn đà la, ôi đóa mạn đà la màu đen…”

—300 cân: 150kgMithril: Một kim loại hư cấu được tìm thấy trong các tác phẩm về Trung Địa của J. R. R. Tolkien. Nó được mô tả là giống bạc nhưng cứng hơn và nhẹ hơn thép

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 977

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 64/65

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Ngôn Tình (17397) Sắc Hiệp (1288) Shoujo (1487) Oneshot (2942) Hentai (3359) Hài Hước (6455) Hài VL (1913) Chính Kịch (6670) Audio (10481) Tâm Lý (1221) Huyền Huyễn (2255) Bí Ẩn (1879) Đam Mỹ (4402) Đô Thị (5694) Manga (20849) Xuyên Không (3635) VLXX (20898) Hình Sự (1245) Slice of Life (1290) Manhua (4002) Supernatural (1328) School Life (2129) Trọng Sinh (1223) Truyện Chữ (16047) Viễn Tưởng (4320) Cổ Đại (3424) Manhwa (3525) Hành Động (6488) Tình Cảm (2062) Adult (8404) Big Boobs (1470) Truyện Ma (2461) Phiêu Lưu (3166) Truyện Màu (7297) Kinh Dị (2505)