Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm: Chương 1

Trận hỏa hoạn năm ấy hắn được một đạo sĩ cứu thoát và đưa đi, trong suốt mười lăm năm không ai biết hẳn trải qua những gì, sư phụ bắt hẳn luyện võ, học y, châm cứu,… còn quá đáng hơn sư phụ còn vứt hắn ra biên giới để đánh giặc.

Hắn kể lại những chuyện mình trải qua cho người khác nghe, người ta còn tưởng hắn bị hoang tưởng, mà đâu biết rằng hẳn chính là Vương của thế giới này.

Trích đoạn:

Giang Thành tháng bảy, nắng như đổ lửa.

Giữa dòng người náo nhiệt, một chàng trai gầy gò lặng nhìn thành phố vừa thân quen vừa xa lạ này.

“Mười lăm năm, rốt cuộc tôi đã trở về, bảy người chị của mình, mọi người có khỏe không?”.

Người thanh niên thì thào.


Giang Thành tháng bảy, năng như đổ lửa.

Giữa dòng người náo nhiệt, mộchàng trai gây gò lặng nhìn thành phố vừa thân quen vừa xa lạ này.

"Mười lăm năm, rốcuộc tôi đã trở về, bảy người chị của mình, mọi người có khỏe không?”

Người thanh niên thì thào.

Hản tên là Lục Vân, vốn là đứa trẻ mồ côi từ bé lớn lên trong cô nhỉ viện, lúc ở cô nhỉ viện hắn có bảy người chị gái không cùng huyếthống, bọn họ xem hẳn như người thân trong gia đình vậy.

Trò chơi yêu thích của họ khi còn nhỏ là chơi trò gia đình với Lục Vân, và hứa rẵng sau khi lớn lên sẽ cùng nhau gả cho. hắn.

Khi đó Lục Vân mới năm tuổi, giọng trẻ con nói, chúng ta không phải trẻ con ba bốn tuổi,nói lời phải giữ lời đó.

Vì thế các chị cùng hẳn ngoäc tay, ai đổi ý thì người đó là chó con.

Cứ như vậy, mỗi ngày Tiểu Lục Vân đều hy vọng lớn lên sẽ cưới bảy người chị làm vợ, cho đến khi mộngày trận đại hỏa

hoạn ập đến hoàn toàn thiêu hủy cuộc sống của hẳn.

Trận hỏa hoạn kia, các chị vốn có thể chạy ra ngoài, nhưng vì trở lại tìm hắn cho nên bị vây ở trong biển lửa.

"Tiểu Lục Vân sợ hãi, oa oa khóc lớn.

Cho dù có nguy hiểm như vậy thì chị lớn vẫn ôm hẳn vào. lòng, nói hắn đừng sợ

Lửa cháy hừng hực.

Tám đứa nhỏ sợ hãi run rẫy dựa sávào nhau, rấnhanh đã bị khói đặc sặc hôn mê bấtỉnh.

Khi Tiểu Lục Vân mở mắlần nữa, hắn vẫn ở trong đám lửa ngùn ngụkia, nhưng kì lạ là trước mặhẳn chẳng biếlúc nào xuấhiện một lão đạo sĩ.

Lão đạo sĩ đứng trên ngọn lửa hừng hực đỏ đó, quần áo trên người lại không chúcháy xém nào.

Tiểu Lục Vân sững sờ, cho rằng mình bị ảo giác, cho đến khi lão đạo sĩ mở miệng nói: "Ta có thể cứu các chị của ngươi ra ngoài, điều kiện tiên quyếlà ngươi phải bái ta làm sư phụ."

Những lời này giống như cọng rơm cứu mạng, Tiểu Lục Vân không chúnghĩ ngợi liền đồng ý.

Khi đó hẳn còn không ý thức được, cuộc đời của hẳn từ nay về sau hoàn toàn thay đổi.

Sau khi rời khỏi viện phúc lợi, lão đạo sĩ mang theo Lục Vân đi tới một đạo quán, dạy hắn y thuật, võ công, linh pháp, thậm chí còn để cho hắn tu luyện mộmôn vô danh thần công.

Mộlần này ngẩn ngơ mười năm đã trôi qua.

Lục Vân mười lăm tuổi, cho rằng cuối cùng mình cũng có thể trở về Giang Thành, ai ngờ lão đạo sĩ lại đem hắn đưa đến chiến trường biên giới.

Lần này chớp mắmột cái lại là năm năm.

Năm năm chỉnh chiến, đãm máu chém giết, mộtổ chức. “Thiên Sáp” cường thế quậkhởi.

Thiên Sáp ở khắp nơi, đều là thần tướng, tọa trấn bốn vực, từ nay về sau Long quốc không ai dám phạm.

Mà vương của bọn họ, Vân Thiên Thần Quân, đã sớm lặng lẽ trở lại thời thơ ấu ký ức ~ Giang Thành.

Lục Vân hồi tưởng lại quá khứ, giống như là năm mơ.

Thậđấy.

Nếu như không phải việc phásinh ở trên người mình, những trải nghiệm như vậy cho dù nói ra với bất kỳ ai thì người đó sẽ cảm thấy hắn bị hoang tưởng, bị bệnh thần kinh.

Cô nhi viện Dương Quang.

Vẫn còn ở đây.

Nhưng tâm tình của Lục Vân lại vô cùng phức tạp.

Trận hỏa hoạn mười lăm năm trước, khiến cô nhỉ viện nhận được sự quan tâm rộng rãi, mạnh thường quân các giới trong xã hội tích cực quyên tặng, xây dựng lại cô nhi viện một lần nữa.

Nhà ngói gạch xanh nhỏ trước kia, bây giờ đã biến thành nhà cao tầng, điều kiện cũng tốhơn trước kia không ít, nhưng chung quy cũng không còn là nơi Lục Vân quen thuộc nữa.

Nhưng mà, khi Lục Vân nhìn thấy khuôn mặtươi cười ngây thơ chấphác của bọn nhỏ, cảm giác xa lạ trong lòng

trong nháy mắtan thành mây khói.

Hắn phảng phấnhìn thấy chính mình, dáng vé cùng các chị lúc nhỏ.

Thì ra hếthảy cũng không thay đổi, viện phúc lợi vẫn là nơi tràn ngập những điều tốđẹp như trước kia.

Lục Vân tìm được công nhân viên gần dó, nói rõ mục đích mình đến đây.

Rấnhanh, mộphụ nhân đeo kính lão đi tới trước mặLục Vân, nghi hoặc nhìn hẳn.

Tôi là viện trưởng viện phúc lợi Dương Quang, xin hỏi cậu tìm ai?

Bà là viện trưởng sao?

Lục Vân có chúsửng sốt.

Trong trí nhớ của hẳn, viện trưởng họ Ngô, là mộông lão hiền lành, tuyệđối không phải người phụ nữ trước mắnày.

Lão phụ nhân gậđầu nói: "Tôi đảm nhiệm viện trưởng đã mười mấy năm, cậu không phải tới tìm tôi sao?"

Cháu tìm ông Ngô.

"Thì ra là tìm lão viện trưởng, ông ấy đã về hưu thậlâu rồi!"

Nghe được Lục Vân tới tìm lão viện trưởng, người phụ nữ bỏ đi hoài nghỉ đối với hẳn, thái độ cũng trở nên thân thiết.

Nhưng Lục Vân lại nhíu nhíu mày. Ông Ngô sao lại về hưu?

Hơn nữa nghe ý của phụ nhân, Ngô gia gia của hẳn mười mấy năm trước đã từ chức viện trưởng.

Chẳng lẽ là bởi vì trận hỏa hoạn kia?

Lục Vân vội vàng hỏi: "Vậy xin hỏi, cô có địa chỉ của ông Ngô không?





€ó có có, câu đợi một lát, tôi viếđịa chỉ cho cậu.

Người phụ nữ xoay người vào nhà, chỉ chốc láliền cầm mộtờ giấy đã viếđịa chỉ giao cho Lục Vân.

Cảm ơn!

Cầm địa chỉ phụ nhân đưa, Lục Vân đi tới mộcăn nhà bình thường.

Chỉ thấy một lão già còng lưng tóc bạc phơ, đang quédọn sân, Lục Vân liếc mắmột cái liền nhận ra, là Ngô gia gia.

Mười lắm năm không gặp, Ngô gia gia lại già đi nhiều như vậy?

Lục Vân cảm thấy chua xót, định bước về phía trước, nhưng mộmàn phásinh kế tiếp, lại làm cho lửa giận trong lòng hắn, trong nháy mắphun ra.

Ngay lúc ông Ngô đang quédọn, độnhiên có mộthanh niên áo sơ mi hoa dùng sức đẩy ông một cái, mắng chửi nói:

"Lão già kia, tôi biếmấy con đàn bà kia mỗi tháng đều sẽ gửi tiền cho ông, tiền đâu?

Giữa ban ngày, có cướp bóc! Lục Vân giận không kềm được, một cái bước dài vọtới,

túm lấy hoa áo sơ mi thanh niên cổ áo quát: "Tiền của người già mà cũng cướp, ngươi còn là người sao?

Thanh niên áo sơ mi hoa hiển nhiên không dự liệu được, sẽ có người độnhiên xông tới, trên mặxẹqua mộchúkinh hoảng, nhưng rấnhanh lại cố gắng giả bộ trấn định.

Mày .... mày buông tao ra, đây là chuyện nhà của tao..... Liên quan gì tới mày?

Chuyện nhà?

Lúc này đến phiên Lục Vân nghi hoặc, quay đầu nhìn về phía ông Ngô.

Ngô gia gia vẻ mặbi ai, thở dài một tiếng: "Tiểu tử, nó đúng là không phải cướp, nó tên là Vương Cương, là con nuôi của ta”

'Vương Cương?

Vương Cương!

Lục Vân nhìn chăm chằm thanh niên áo sơ mi hoa trước mắmột hồi, cuối cùng cũng nhận ra hẳn.

Trách không được có mộtia cảm giác quen thuộc như vậy, hóa ra là khi còn bé tên này thường xuyên bắnạmình, sau đó bị các chị chạy đến đập cho mộtrân - Vương Cương.

Sao anh ta lại được Ngô gia gia nhận nuôi?

Lục Vân nhấthời thấthần.

Vương Cương nhân cơ hội thoákhỏi tay hẳn, ho khan kịch liệt, hồi lâu mới thở phào.

Tên khốn, ai mượn mày xen vào việc của người khác? Đã biếđây là chuyện nhà của tao, còn không mau cúđi!

'Vương Cương hung tợn trừng mắt nhìn Lục Vân, sau đó lại lớn tiếng gào lên với Ngô Văn Đức:

"Lão già kia, ông thu dưỡng tôi, không cho tôi ăn ngon, không cho tôi mặc đẹp, không cho tôi ở nhà lầu xe hơi ông

thu dưỡng tôil àm gì?"

"Tiền mấy con đàn bà kia gửi cho ông đâu, lấy ra đây, giấu làm gì, muốn mang vào trong quan tài tiêu sao?”

"Tôi xem ông cũng sống không được mấy năm, tương lai còn phải dựa vào tôi chăm sóc lúc cuối đời, số tiền này ông không cho tôi dùng thì cho ai dùng?

Vương Cương càng nói càng quá đáng.

Thân hình của Ngô Văn Đức run rẩy kịch liệt, nhưng cũng. chỉ yên lặng cúi đầu, thừa nhận lời chửi rủa của Vương Cương.

Cái tánày, đánh mày lấy oán trả ơn, sống uổng phí cuộc. đời!

Bốp!

"Cái tánày, đánh mày có mắkhông tròng, không biếtrước sau !

Tám đứa nhỏ sợ hãi run rẫy dựa sávào nhau, rấnhanh đã bị khói đặc sặc hôn mê bấtỉnh.

-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 1267

Thể loại: Đô Thị, Truyện Chữ, Truyện Teen

TMDb: 7.9

Thời lượng: 1013/??

Con Ở Con Ở

AUX 13/13 932 Theo dõi 0
Kana Momonogi iptv m3u8 Anh Sa vlxx Hà Thu phim79 xem gì Ai Sayama Đình Duy Bảo Linh Viết Linh Tuấn Anh Hồng Nhung Min Do-yoon Yua Mikami Mayuki Ito Đình Huy truyenngontinh Đình Soạn Quàng A Tũn nghe gì Thanh Mai Minami Aizawa Karen Yuzuriha giải trí tổng hợp Trần Vân Suzu Honjo Thu Huệ vtvgo tv Cô Úc Nguyễn Hoa link tối cổ Đang cập nhật Nguyễn Huy giải trí Kim Thanh Nguyễn Thành vl79 Đình Soạn Tú Quỳnh Momo Sakura radiotruyen Tâm An Yu Shinoda Yui Hatano audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com