Tây Ban Nha (98) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Trung quốc (178) Nam Phi (20) Nhật Bản (556) Ba Lan (33) Úc (46) Hồng Kông (191) Âu Mỹ (232) Philippines (160) More (27) China (21) Ý (324) United States of America (214) Canada (102) Indonesia (40) Nga (21) Đức (72) Hàn Quốc (233) Thái Lan (372) Japan (51) Đài Loan (67) Argentina (18) Malaysia (42) Bỉ (28) Ấn Độ (106) Hà Lan (25) Mexico (33) Anh (448) Pháp (387) Việt Nam (2813) Brazil (36) Thụy Điển (19) Thụy Sĩ (19) Mỹ (823)
Tây Ban Nha (98) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Trung quốc (178) Nam Phi (20) Nhật Bản (556) Ba Lan (33) Úc (46) Hồng Kông (191) Âu Mỹ (232) Philippines (160) More (27) China (21) Ý (324) United States of America (214) Canada (102) Indonesia (40) Nga (21) Đức (72) Hàn Quốc (233) Thái Lan (372) Japan (51) Đài Loan (67) Argentina (18) Malaysia (42) Bỉ (28) Ấn Độ (106) Hà Lan (25) Mexico (33) Anh (448) Pháp (387) Việt Nam (2813) Brazil (36) Thụy Điển (19) Thụy Sĩ (19) Mỹ (823)Bông Liễu Bay Theo Gió: Chương 1
Hạ Dương Ba yêu thầm Hứa Ngụy Trì mười năm.
Cũng chỉ mình Hạ Dương Ba biết chuyện này.
Nhưng bốn mươi hai tiếng sau đám cưới của Hứa Ngụy Trì, chuyện này bị người thứ hai biết tới.
Người thứ hai này là Lưu Nhất Hàng.
Thiện ác có báo, thiên đạo luân hồi, không tin ngẩng đầu nhìn xem, trời xanh không bỏ qua cho ai!
Mười giờ tối ngày 17 tháng 10 năm 2021, chiếc Land Rover màu đen của Hạ Dương Ba bay nhanh trên đường ra khỏi Tỉnh.
Hai tiếng trước anh còn đang sửa sang lại hồ sơ vụ án ở sở. Anh muốn rời khỏi Thành phố G ba ngày nên cần hoàn thành công việc trong tay trước đêm nay.
Dù sao Hạ Dương Ba cũng đã luật sư hành nghề nhiều năm, còn là một trong những học trò xuất sắc của Trịnh Quốc Khiêm, một vị luật sư nổi danh luật mảng luật dân sự và luật kinh tế. Cho nên việc xử lý giấy tờ cũng đơn giản quen tay hay việc mà thôi, làm xong mọi thứ, Hạ Dương Ba mới dựa lưng ghế thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Anh ấn hu**t thái dương, cầm di động trên bàn lên gọi cho Hứa Ngụy Trì.
Hứa Ngụy Trì chính là học trò khiến thầy Trịnh Quốc Khiêm tự hào nhất.
Đồng thời cũng là người đàn ông Hạ Dương Ba yêu suốt mười năm nay.
Biết Hạ Dương Ba muốn lái xe cả đêm đuổi đến Thành phố Lâm, Hứa Ngụy Trì lo lắng nói: “Sáng mai hẵng tới cũng được, đám cưới ngày kia mới tổ chức, chiều mai lại thảo luận chi tiết cũng không muộn mà.”
Hạ Dương Ba nghịch công tắc đèn trên bàn làm việc, đóng lại mở, mở lại đóng, giọng nói cợt nhả: “Giờ cậu còn chưa tin kĩ năng lái xe của tôi à? Nói không phải khoe, tôi vừa giẫm chân ga xuống, sau đó đạp chân phanh, cậu còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy tôi rời Thành phố Lâm rồi.”
Hứa Ngụy Trì cũng biết bản thân không nói được Hạ Dương Ba, chỉ có thể hơi thở dài: “Thế cũng được, cậu lái xe đến thẳng nhà tớ đi, nhớ đường không? Ở đường Bắc Thần.”
Nhớ!
Sao có thể không nhớ?
Mọi thứ liên quan đến Hứa Ngụy Trì, Hạ Dương Ba đều khắc ghi rành mạch trong lòng.
Nhưng anh lại nghe thấy bản thân mình nói: “Không nhớ lắm.. không phải mấy năm này Thành phố Lâm đập đi xây lại liên tục à? Ai còn nhớ được đường đi thế nào? Thôi tôi đến tìm một khách sạn ngủ một tối, sáng hôm sau lại tính tiếp.”
Anh không muốn đến ở chỗ Hứa Ngụy Trì, vì nơi đó bây giờ chắc chắn đèn hoa rực rỡ, khắp nơi đỏ thắm vui mừng. Có lẽ đều treo ảnh cưới của Hứa Ngụy Trì và vợ cậu ấy lên, khắp nơi đều là hương vị hạnh phúc. Hạ Dương Ba chỉ tưởng tượng thôi đã thấy không thở nổi.
Bên kia hình như có người nói gì đó với Hứa Ngụy Trì, Hứa Ngụy Trì đáp một tiếng, lặng đi vài giây rồi tự động bỏ qua nửa câu sau của Hạ Dương Ba: “Vậy cậu tới đài phun nước nhớ gọi cho tôi, tôi qua đón cậu.”
Giọng điệu hoàn toàn không cho phép phản đối. Hạ Dương Ba day trán, nhẹ nhàng ừ một tiếng, cũng âm thầm hạ quyết tâm. Nếu trốn không được thì chỉ có thể đối diện.
Cũng không phải ngày đầu tiên anh biết người Hứa Ngụy Trì yêu là ai.
Hạ Dương Ba là người Thành phố G, ông nội của anh là ông Hạ Phong, cũng là cựu hiệu trưởng Trường đại học luật Thành phố G, bố anh là Hạ Khánh Niên – giảng viên có tiếng ở Đại học luật Thành phố G.
Không có gì ngoài ý muốn, Hạ Dương Ba dùng thành tích đứng đầu toàn khóa thi đậu Đại học luật G.
Sinh hoạt trong một gia đình như vậy, lại thêm thiên phú của Hạ Dương Ba không tồi nên từ nhỏ anh đã là con nhà người ta điển hình, nhưng dù vậy anh cũng không làm kiêu, tính cách tốt vô cùng, gần như có thể dùng từ “hoàn hảo” để hình dung.
Nếu nói nơi nào không hoàn mỹ, thì chỉ có Hạ Dương Ba là người đồng tính.
-Chương 1+
Hai tiếng trước anh còn đang sửa sang lại hồ sơ vụ án ở sở. Anh muốn rời khỏi Thành phố G ba ngày nên cần hoàn thành công việc trong tay trước đêm nay.
Dù sao Hạ Dương Ba cũng đã luật sư hành nghề nhiều năm, còn là một trong những học trò xuất sắc của Trịnh Quốc Khiêm, một vị luật sư nổi danh luật mảng luật dân sự và luật kinh tế. Cho nên việc xử lý giấy tờ cũng đơn giản quen tay hay việc mà thôi, làm xong mọi thứ, Hạ Dương Ba mới dựa lưng ghế thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Anh ấn hu**t thái dương, cầm di động trên bàn lên gọi cho Hứa Ngụy Trì.
Hứa Ngụy Trì chính là học trò khiến thầy Trịnh Quốc Khiêm tự hào nhất.
Đồng thời cũng là người đàn ông Hạ Dương Ba yêu suốt mười năm nay.
Biết Hạ Dương Ba muốn lái xe cả đêm đuổi đến Thành phố Lâm, Hứa Ngụy Trì lo lắng nói: “Sáng mai hẵng tới cũng được, đám cưới ngày kia mới tổ chức, chiều mai lại thảo luận chi tiết cũng không muộn mà.”
Hạ Dương Ba nghịch công tắc đèn trên bàn làm việc, đóng lại mở, mở lại đóng, giọng nói cợt nhả: “Giờ cậu còn chưa tin kĩ năng lái xe của tôi à? Nói không phải khoe, tôi vừa giẫm chân ga xuống, sau đó đạp chân phanh, cậu còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy tôi rời Thành phố Lâm rồi.”
Hứa Ngụy Trì cũng biết bản thân không nói được Hạ Dương Ba, chỉ có thể hơi thở dài: “Thế cũng được, cậu lái xe đến thẳng nhà tớ đi, nhớ đường không? Ở đường Bắc Thần.”
Nhớ!
Sao có thể không nhớ?
Mọi thứ liên quan đến Hứa Ngụy Trì, Hạ Dương Ba đều khắc ghi rành mạch trong lòng.
Nhưng anh lại nghe thấy bản thân mình nói: “Không nhớ lắm.. không phải mấy năm này Thành phố Lâm đập đi xây lại liên tục à? Ai còn nhớ được đường đi thế nào? Thôi tôi đến tìm một khách sạn ngủ một tối, sáng hôm sau lại tính tiếp.”
Anh không muốn đến ở chỗ Hứa Ngụy Trì, vì nơi đó bây giờ chắc chắn đèn hoa rực rỡ, khắp nơi đỏ thắm vui mừng. Có lẽ đều treo ảnh cưới của Hứa Ngụy Trì và vợ cậu ấy lên, khắp nơi đều là hương vị hạnh phúc. Hạ Dương Ba chỉ tưởng tượng thôi đã thấy không thở nổi.
Bên kia hình như có người nói gì đó với Hứa Ngụy Trì, Hứa Ngụy Trì đáp một tiếng, lặng đi vài giây rồi tự động bỏ qua nửa câu sau của Hạ Dương Ba: “Vậy cậu tới đài phun nước nhớ gọi cho tôi, tôi qua đón cậu.”
Giọng điệu hoàn toàn không cho phép phản đối. Hạ Dương Ba day trán, nhẹ nhàng ừ một tiếng, cũng âm thầm hạ quyết tâm. Nếu trốn không được thì chỉ có thể đối diện.
Cũng không phải ngày đầu tiên anh biết người Hứa Ngụy Trì yêu là ai.
Hạ Dương Ba là người Thành phố G, ông nội của anh là ông Hạ Phong, cũng là cựu hiệu trưởng Trường đại học luật Thành phố G, bố anh là Hạ Khánh Niên – giảng viên có tiếng ở Đại học luật Thành phố G.
Không có gì ngoài ý muốn, Hạ Dương Ba dùng thành tích đứng đầu toàn khóa thi đậu Đại học luật G.
Sinh hoạt trong một gia đình như vậy, lại thêm thiên phú của Hạ Dương Ba không tồi nên từ nhỏ anh đã là con nhà người ta điển hình, nhưng dù vậy anh cũng không làm kiêu, tính cách tốt vô cùng, gần như có thể dùng từ “hoàn hảo” để hình dung.
Nếu nói nơi nào không hoàn mỹ, thì chỉ có Hạ Dương Ba là người đồng tính.
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 1024
Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Thời lượng: 121/121
0
Từ khóa: Bông Liễu Bay Theo Gió

Để lại một bình luận