China (25) Malaysia (42) Tây Ban Nha (98) Japan (51) Mexico (33) Trung quốc (192) Đài Loan (69) Thái Lan (380) Argentina (18) Thổ Nhĩ Kỳ (30) Pháp (388) Đức (68) More (27) Âu Mỹ (231) Ý (324) Hàn Quốc (239) Ấn Độ (106) Indonesia (40) Bỉ (28) United States of America (228) Hà Lan (26) Úc (46) Anh (450) Ba Lan (33) Thụy Sĩ (19) Brazil (36) Hồng Kông (196) Nhật Bản (709) Nam Phi (20) Mỹ (827) Thụy Điển (19) Việt Nam (2813) Canada (100) Philippines (160) Nga (21)Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn: Chương 1
Esther xuyên vào thế giới phép thuật, trở thành một học sinh của Hufflepuff, kém chúa cứu thế một tuổi.
Là một người xuyên không, lúc đầu cô đặt mục tiêu cho bản thân là: tập trung sống một cách bình thường, tránh xa tất cả những chuyện phiền phức.
Sau đó, không lâu sau khi khai giảng, cô gặp Malfoy nổi tiếng đỉnh cao ở ngã rẽ. Cũng ngay trước mặt tất cả mọi người, cô đã vô tình ném chiếc bánh kem vào mặt của thiếu gia Malfoy luôn thích hếch lỗ mũi lên trời.
Ngay giây phút đó cô đã biết rằng chờ đợi cô chính là tình yêu học đường hoặc bắt nạt học đường.
Vì không muốn dính đến tình yêu học đường, mà cô cũng không muốn bị bắt nạt học đường nên Esther đã quyết định: Vậy thì làm ngược lại, đừng có trách em “bắt nạt” anh đấy!!!
——
Thiếu nữ xuyên vào như một con bướm bay lạc vào thế giới phép thuật, cô nỗ lực thu nhỏ đôi cánh lại, không muốn gây nên một tí bọt sóng nào cả.
Nhưng, số phận của cô đã bắt đầu chuyển động từ sớm ngay từ lúc cô xuyên vào rồi. Chỉ là cô không biết mà thôi.
———
Chú ý (của tác giả):
✨ Nữ chính nguyên sang x Draco, nữ chính không có bàn tay vàng.
✨ Nữ chính nhỏ hơn nhóm Harry một tuổi, học cùng khoá với Ginny.
✨ Cốt truyện cố hết sức để bám sát nguyên tác, không bôi đen bất kỳ một ai cả (trừ Umbridge)
———
Esther Mayne sinh ra ở nước Anh vào năm 1981, hiện đang sống ở làng Ottery - St. Catchpole, một ngôi làng ít được biết đến và hơi khó đọc ở quận Devon, nước Anh.
Nếu đã có ai đọc [Harry Potter], một trong những cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất thế giới hoặc xem bộ phim cùng tên thì có thể, bạn sẽ không thấy xa lạ với cái tên này. Đây là một ngôi làng, nơi mà Muggle và phù thuỷ cùng sinh sống. Gia đình Weasley nổi tiếng cũng sống ở đây.
Đương nhiên, trừ khi phù thuỷ tự nguyện trước mặt Muggle, nếu không Muggle sẽ không bao giờ có cách phát hiện ra sự tồn tại của phù thuỷ được.
Bây giờ là giữa tháng bảy năm 1992. Cậu bé sống sót vừa hoàn thành năm thứ nhất tại trường Hogwarts. "Kẻ mà ai cũng biết là ai" vẫn chưa quay lại, nhà Weasley cũng không chạy khắp nơi để chống lại "kẻ mà ai cũng biết là ai", vậy nên lúc này ngôi làng Ottery - St. Catchpole vẫn chỉ là một ngôi làng nhỏ bình yên.
Hôm nay là sinh nhật mười một tuổi của Esther. Cô dậy từ rất sớm, sau khi ăn sáng xong, cô vừa hào hứng vừa lo lắng đi đi lại lại trong phòng khách.
"Con yêu à, cha đảm bảo rằng Hogwarts sẽ gửi thư thông báo nhập học cho con, vậy nên hiện tại con có thể yên lặng một lúc và đừng đi loanh quanh nữa được không?"
Cha David Mayne khép [Nhật báo tiên tri] lại và bất lực nói.
Ông có thân hình cao lớn, ngũ quan đậm nét, vẻ ngoài điển trai. Vì đang ở nhà nên ông chỉ tuỳ tiện mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, ông đeo một cặp kính gọng bạc trên chiếc mũi thẳng, trông ông tràn ngập khí chất lịch sự.
Esther nghe vậy thì dừng lại, nhảy lên ghế sô pha bên cạnh, hưng phấn lăn qua rồi mới ngồi thẳng dậy, sau đó ngoan ngoãn nói: "Vâng thưa cha, con đảm bảo rằng con sẽ không quấy rầy cha đọc báo nữa."
Thấy cô thành thật ngồi xuống, David mới hài lòng mở tờ báo lại một lần nữa.
Nếu bây giờ có điện thoại thông minh thì thật tuyệt.
Esther thầm thở dài.
Đúng vậy, cô là một người xuyên không.
Lúc mới xuyên qua, cô chỉ nghĩ đơn giản rằng mình đã xuyên vào những năm 80 của nước Anh mà thôi. Những người xung quanh như cha mẹ cô chưa từng làm ra bất cứ chuyện gì bất thường cả, lúc sinh hoạt cũng chưa bao giờ bàn luận bất cứ một chuyện gì về pháp thuật cả.
Mãi đến một buổi tối vào năm cô tám tuổi, ma lực của cô bị bạo động một cách không thể giải thích được, đồ đạc trong nhà bay loạn hết cả lên làm cô bị doạ chết đứng, cho rằng bản thân đã gặp một sự cố siêu nhiên, khóc lóc cầu cứu cha mẹ. Sau đó, khi nhìn thấy cha mẹ của mình lấy ra một "cây gỗ nhỏ" phất vào những đồ vật đang bay, rồi tất cả mọi thứ trở lại như bình thường thì cô mới biết mình đã xuyên vào truyện [Harry Potter].
Xuyên vào cuốn tiểu thuyết văn học dành cho trẻ em tốt hơn rất nhiều so với xuyên vào cuốn tiểu thuyết kinh dị.
Huống hồ đây còn là cuốn tiểu thuyết mà cô rất thích nữa.
"Nào, lại đây ăn trái cây đi con."
Mẹ Leatitia mang một đĩa trái cây đã cắt xong vào phòng khách.
Bà sinh ra ở Mcmillan, một trong hai mươi tám gia tộc thuần huyết và bà tốt nghiệp ở nhà Hufflepuff. Bà có một mái tóc dài màu vàng rực rỡ, một đôi mắt màu nâu ấm áp, vô cùng dịu dàng và dễ gần.
"Con cảm ơn mẹ."
Esther cầm lấy một quả dâu tây to màu đỏ và đưa vào miệng Leatitia trước.
Leatitia cảm động ăn vào, dịu dàng xoa đầu cô: "Ừ, đúng là bảo bối nhỏ của mẹ, mẹ yêu con."
Tiên sinh Mayne với khuôn mặt vô cảm ngồi bên cạnh cong môi, hiển nhiên ông thấy cạn lời trước màn "mẫu từ tử hiếu" của mẹ con họ.
Vừa ăn xong một trái dâu tây, một con cú mèo đang ngậm phong bì đập vào cửa kính làm vang lên tiếng "cộp".
Hai mắt Esther sáng lên: "Là cú mèo! Chắc chắn là thư thông báo nhập học của con đến rồi!"
Nói xong, cô vội vàng chạy đến bên cạnh cửa sổ, mở cửa sổ ra cho cú mèo bay vào.
Cú mèo đưa thư có in biểu tượng của trường Hogwarts cho cô, cô vội vàng mở nó ra:
"HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore.
Lượt xem: 426
Thể loại: Ngôn Tình, Phương Tây, Truyện Chữ
Số chương: 385/385

Để lại một bình luận