
Lắm Chuyện (phần 3) – Big Mouth (season 3)
26 11/11
203 Theo dõi 0
Bác Sĩ Hỗn Mang
VGA 53/??
891 Theo dõi 0
Nhà Hàng Thợ Săn Quái Vật
VGA 65/??
1488 Theo dõi 0Pháo Hôi Xinh Đẹp: Chương 1
【 Tại ngôi biệt thự biệt lập này, đã xảy ra một vụ án mạng.】
【Sau tốt nghiệp, đoàn người hẹn nhau đến một ngôi làng nhỏ hẻo lánh trên núi du ngoạn, cả đường đi đều vui cười đùa giỡn. Nhưng nơi bọn họ đặt chân đến không chỉ là vị trí hẻo lánh, đã vậy còn là địa phương nổi tiếng từng xảy ra một án mạng kinh dị.】
【 Chờ đợi bọn họ, là một buổi lễ tốt nghiệp không người sống sót. 】
Nhóc xui xẻo vô tội bị cuốn vào trò chơi kinh dị, nổi tiếng sợ quỷ – Hoài Giảo, sau khi nghe hệ thống tóm tắt câu chuyện, nhéo điện thoại trong tay có sẵn trong phim kinh dị, run giọng hỏi: Tôi, tôi lần này được phân vai gì thế?
Hệ thống: 【Một hai nhất định phải thăm nhà ma, sau đó nghe tin bọn cướp đến gần, Boss còn chưa kịp bổ đao, lòng hiếu kỳ so với mạng lớn hơn, ba phút đã ngỏm củ tỏi, một pháo hôi xui xẻo.】
Hoài Giảo: hai mắt đẫm lệ.
Huhu, tui xinh đẹp như vậy mà cũng chỉ là pháo hôi hở?
Hệ thống: 【 Vậy thì pháo hôi chỉ hơi xinh đẹp. 】
Tag của tác giả:
1. Độc đoán lại vô tri, vô lý, xấu tính, ngang ngược, chó điên công x muốn thoát trò chơi, bị ép đi theo dòng tình cảm, xinh đẹp nhiều chồng thụ
2. Thụ vô dụng, thỉnh thoảng giả heo ăn thịt hổ, thay đổi cục diện nhờ khuôn mặt, qua màn nhờ các hảo ca ca =))))
3. Công xắt lát, mỗi thế giới có nhiều hơn một lát, tu la tràng sảng khoái
4. Không có logic, thụ vạn nhân mê cấp độ cực nặng, người hay quỷ cũng mê thụ.
001:
【 Tại biệthự đơn độc này, đã từng xảy ra mộsự kiện quái ác.
】
Chóng mặquá đi...
【 Đoàn người vai chính cùng ước hẹn tự túc du lịch, cả đường đi đều vui vẻ ríu rícùng nhau.】
【 Địa phương nơi bọn họ đặchân đến nằm ở một vị trí hẻo lánh, mà nơi đây còn nổi tiếng xảy ra các vụ án không ngừng.
】
【 Chờ đợi họ, là một buổi lễ tốnghiệp không ai còn sống sót.】
Mộchấgiọng điện tử lạnh băng vô duyên vô cớ nói chuyện trong tiềm thức.
Không có phập phồng, không có tạm dừng, cũng không giống như để ý xem người khác có nghe rõ hay không, có thể hiểu hay không.
【Đã trói định người chơi Hoài Giảo.】
【 Đã truyền xong cốtruyện chủ của tuyến này, phó bản lần nữa bắđầu, tui là người hỗ trợ bên ngài, hệ thống 8701 vì ngài phục vụ.
】
【 Đinh ——】
【Phó bản đã bắđầu lại, lần này phó bản mở ra trong 72 giờ, trong 72 giờ người chơi còn sống hoặc thoára được xem như qua cửa.
】
【 Mời người chơi Hoài Giảo sẵn sàng, phó bản cấp C chính thức mở ra, tên phó bản này là ——】
"Nói thậhay thử thách?"
Tin tức về trò chơi liên tục vang lên trong đầu làm Hoài Giảo choáng váng.
Cậu vẫn đang vừa phásóng trực tiếp vừa nói chuyện phiếm với fans, bỗng giây tiếp theo, trước mắtối sầm, khi tỉnh lại đã thấy mình ở mộnơi hoàn toàn xa lạ.
Thanh âm điện tử lạnh băng trong đầu vừa biến mất, lại có mộâm thanh người khác vang lên.
Có cảm xúc lên xuống, không lạnh băng như máy móc.
Là giọng của mộngười con trai xa lạ.
Khi mở mắra, hình ảnh trước mặvừa quỷ dị vừa bình thường.
Quỷ dị là vì Hoài Giảo chưa từng tiếp xúc với loại trò chơi phó bản ly kỳ này, bình thường chính là cảnh tượng xung quanh nhân vậkhác cùng Hoài Giảo ở thế giới hiện thực sinh hoạkhông có gì khác biệt.
Đại sảnh trong biệthự rộng lớn rấsáng sủa, mấy thanh thiếu niên có nam lẫn nữ tuổi không lớn lắm đang ngồi quây quần thành một vòng tròn trên thảm.
Chính giữa thảm đặmộchai rượu rỗng, giờ phúnày miệng bình đang đối diện Hoài Giảo.
Khuôn mặtrẻ tuổi, cậu trai có ngũ quan tuấn mỹ nhưng lạ lẫm, cũng đang ngồi đối diện Hoài Giảo.
Hoài Giảo ngồi đối diện cũng ngây người, có hơi chậm chạp, cậu ta chẳng những không thiếu kiên nhẫn, ngược lại còn dí sávào mộchút, lại hỏi thêm lần nữa.
"Ngẩn người làm gì, tôi hỏi cậu là chọn sự thậhay thử thách."
Hoài Giảo vẫn không phản ứng, bị giọng điệu trêu đùa của cậu ta chọc nên sửng sốt, theo bản năng đáp: "Nói sự thật."
Cậu trai trước mặnghe vậy thì cười tươi, như thể đã dự đoán được đối phương sẽ trả lời như vậy, vì khoé miệng nâng lên khiến khuôn mặkhông còn sự vô tình, không biếvì sao lại làm người khác cảm nhận được mộchúphong lưu.
Lúc hắn nhìn chằm chằm Hoài Giảo, dù cậu có nhắm mắcũng cảm nhận được ánh nhìn đầy hứng thú mộcách không bình thường của tên đó.
Cả người cậu lùi ra sau trong vô thức.
Quả nhiên giây tiếp theo, cậu nghe được tên con trai dùng giọng điệu ác liệlại đầy hứng thú hỏi.
"Cậu và Hình Việđã ngủ với nhau hay chưa?"
Hoài Giảo:...
Cái gì, vụ gì cơ?
Phản ứng đầu tiên của cậu là trong đầu trống rỗng.
Bởi vì bị độngộkéo vào trong mộtrò chơi xa lạ, trong lúc còn đang chậm nửa nhịp lại có chútrì độn thì lại bị nghe một vấn đề kỳ quái như vậy, mộtrận nhiệkhí bốc thẳng l3n đỉnh đầu.
Mộkhuôn mặdương chi bạch ngọc chỉ vài giây đã đỏ lên.
Bênh trong đại sảnh ngay chỗ cậu đang ngồi gần là lò sưởi kiểu cổ trong tường, gỗ châm lửa bị ngọn lửa thiêu nổ tiếng vang "lách tách" rõ ràng, vầng ánh sáng màu cam hắlên nửa bên má, ánh lửa nhảy múa trong lò sưởi tường bên cạnh cũng khiến lông mi cậu hơi run rẩy theo.
Thậra cậu cũng không biế"Hình Việt" cũng như vấn đề nọ, nhưng những người xa lạ chung quanh lại lộ ra tầm mắquỷ dị tò mò nhiệtình khiến cậu cảm thấy cũng khó chống đỡ.
Hoài Giảo không biếcốtruyện, không biếnhân vậcốtruyện nốt, vì e sợ gây ra lỗi lầm gì đó nên cũng không dám hé môi nói chuyện gì nhiều.
Cậu chỉ rũ mắt, môi hơi nhấp lộ ra điệu bộ khẩn trương, nhưng ở trong mắngười khác lại là không biếgiải thích ra sao cho phải.
Mọi người xung quanh đều đang nhìn cậu.
Hai tai cũng thấm ra phấn hồng khẽ run.
"Không có."
Cái, cái gì?
"Chưa ngủ bao giờ."
Mộâm thanh máy móc lãnh đạm vang lên, sau đó im bặt.
Hoài Giảo tiêu hóa hai giây mới hiểu được ý của nó.
Hệ thống trả lời chuyện cùng Hình Việlà "chưa từng ngủ với nhau."
Lúc này cậu cũng không biếnên thở ra nhẹ nhõm hay làm gì khác, Hoài Giảo cũng tò mò Hình Việlà ai, vừa thấy may mắn vì trò chơi không ép cậu phải tình cảm thân mậvới người khác.
Cậu suy nghĩ nửa ngày, mọi người cũng dần sốruột.
"Vấn đề này khó trả lời đến thế sao?" Cậu trai ngồi đối diện đợi một lúc, thấy biểu cảm Hoài Giảo xảy ra biến hoá, tâm tình ngứa ngáy vô cùng, sau đó mới nhịn không nổi mở miệng nhắc nhở.
Âm thanh tiếc nuối vang lên làm Hoài Giảo tỉnh táo lại, trong lòng cậu hoảng hốt, nhanh nhảu trả lời: "Không có."
Hoài Giảo nghĩ mình còn đang chơi trò chơi, tầm mắmọi người chung quanh lại còn dừng ở trên người cậu, nên vội vàng lặp lại một lần nữa.
Nhưng âm thanh lần này nhỏ hơn, cậu nâng mắt nhìn người ngồi phía đối diện, dường như có chúđáng thương, nói với cậu con trai kia: "Không có..."
Cậu trai kia đã bao giờ được chứng kiến biểu tình này của cậu đâu, lời nói trêu chọc đã đến đầu môi nhưng bị cậu nhìn như thế, hắn đành nuốxuống những lời đó.
Hầu kếkhông tự giác bị ép xuống trong chớp mắt.
"Không có nghĩa là sao? Là cậu cảm thấy khó trả lời, hay là...!vẫn chưa từng ngủ với nhau?" Cậu trai nheo mắhẹp dài, trong giọng nói lộ ra không có ý tốt.
Vẫn còn hỏi nữa sao?
Bởi vì tự dưng bị đối phương bắbẻ, còn cứ phải nghe đi nghe lại 2 từ kia, cả người cậu đều khó chịu, cậu không muốn cứ rối rắm tại vấn đề cá nhân lâu như thế này, chỉ có thể vươn thẳng eo trả lời lung tung: "Không có chính là không có, chơi tiếp đi!"
Cậu cau mày, trên mặkhông tự giác mang néhung dữ, chỉ là khuôn mặquá đỗi xinh đẹp, đôi tai phấn hồng điểm tô thêm cho khuôn mặấy, nhìn như thế nào cũng thấy muốn người ta trêu chọc.
||||| Truyện đề cử: Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường |||||
Quả nhiên cậu trai nghe được đáp án tỏ ra kiên cường của cậu, trong lòng cảm giác như bị mèo cào một cái, ngứa đến mức càng không muốn ngừng trêu chọc.
Hắn nhìn lăm lăm khuông mặcủa Hoài Giảo, nhìn chăm chú vào vẻ mặcủa cậu, sau đó cố ý khoa trương nói: "À~"
Thấy sắc mặt đối phương thay đổi, cậu trai còn xấu xa cười tiếp: "Mị lực của Giảo Giảo nhà chúng ta vẫn không lớn ha, quen nhau lâu như vậy vẫn không thu phục được Hình Việt, tôi thấy cậu ngày nào cũng quấn lấy hắn ta như hình với bóng, còn tưởng rằng cả hai đã sớm nấu gạo thành cơm.
Chậc, không ngờ là..."
Hoài Giảo:...
Đồ xấu xa.
Hoài Giảo bị cậu ta nhìn chằm chằm thì cười một cái, nhẫn nhịn, nhưng vẫn không nhịn được nói: "Cậu âm dương quái khí làm gì, đây cũng không phải vấn đề của mộmình tôi."
Cậu thậsự có chúgiận, nhấlà khi mấy người khác vốn cũng không chú ý lắm, lúc nghe câu này xong đều cười cười theo.
Hoài Giảo càng bị kích cho máu nóng dâng lên, dâng lên đến đầu thì nhắm mắnói bậy: "Mộmình tôi quấn lấy cô ấy thì được sao, cô ấy cũng không quan tâm đ ến tôi, nếu cô ấy cũng quấn lấy tôi mộchút, thì với trình độ của tôi á hả, thì tụi tôi có con 3 tuổi rồi đó."
(Vì "anh ấy" và "cô ấy" trong tiếng Trung đồng âm, nên Hoài Giảo nghĩ Hình Việlà con gái.)
Lúc cậu nói ra mấy lời này, luôn nghĩ "Hình Việt" trong miệng mọi người không có mặở đây, người bảo thủ như Hoài Giảo, khi nghe đám con trai lôi chuyện chăn gối ra nói thường là do không có mặt đối phương, theo bản năng cũng cảm thấy đối phương chắc chắn không có mặở hiện trường.
Hoài Giảo một bên âm thầm xin lỗi "nữ sinh tên Hình Việt" vô tình bị y làm bẩn thanh danh, một bên cố làm ra vẻ mình rấbình thản tự tin.
"Trình độ gì."
Đánh gãy Hoài Giảo là một giọng nam xa lạ.
Giọng trầm hơn bất kỳ âm thanh nào cậu từng được nghe, như ngọc thạch tựa băng sương giữa trời đông rébuốt, từng câu từng chữ đều lộ ra lạnh lẽo.
"Cậu có trình độ gì mà đòi sinh con cho tôi?"
Hoài Giảo:...
Biểu tình cậu cứng đờ, động tác từ từ dại ra, nhìn theo hướng phára âm thanh.
【 Hình Việt.
】 Âm thanh lạnh lẽo của điện tử cũng không làm Hoài Giảo tỉnh táo lại được.
Nam nhân mày kiếm mắsáng, mặlạnh như băng ngồi đó.
Đang khoanh tay nhìn thẳng về phía cậu.
Rõ ràng diện mạo cực kỳ bắmắt, nhưng lại toára vẻ người sống chớ gần làm người khác theo bản năng muốn tránh khỏi tầm mắcủa hắn.
【Đó là bạn trai cũ của cậu.
】
Hoài Giảo ánh mắcó chútan rã.
Giọng nói run rẩy, nhỏ giọng keo kiệmà nói với hệ thống: 【 Anh hai, lần sau đừng tự lược bỏ thông tin tóm tắquan trọng như vậy được không.
】
【 Tôi sẽ cố hếsức.
】
Hoài Giảo cảm nhận được âm cuối của hệ thống hơi dừng lại mộchút, không biết có phải nó đang nén cười hay không.
Những âm thanh nhịn cười xung quanh vang lên, làm hai tai của Hoài Giảo ù cả đi.
Thực ra người nọ ngồi ở vị trí cách Hoài Giảo rấxa, nhưng tầm mắnhư nhìn từ trên cao xuống đầy lạnh lẽo như thế, làm cậu bị có cảm giác bị đâm xuyên đến mức không dám ngẩng đầu lên.
Rõ ràng một giây trước còn hung dữ nói, mình sẽ khiến người ta sinh hẳn một đứa con 3 tuổi.
Hình Việlớn lên cùng khuôn mặkhông hề dễ trêu chọc, đôi mắlạnh lẽo không cảm xúc lúc nhìn người khác giống như nhìn một con kiến không có gì khác biệt, dường như giây tiếp theo có thể dễ dàng nghiền nángười khác.
Đây cũng không phải suy nghĩ của mộmình Hoài Giảo.
Sau khi Hoài Giảo cố ý lảng tránh chuyện sinh con, người ngồi đối diện biếđiểm dừng mà ngừng trêu chọc, cũng không ai dám nhắc tới nữa.
Trò chơi tiếp tục.
Có lẽ vì ván đầu tiên quá xui xẻo, mấy ván sau mãi cũng không đến lượHoài Giảo.
Hoài Giảo chỉ ước cái chai vĩnh viễn đừng chỉ về phía mình.
Tại sảnh chính của biệthự, lò sưởi đá cẩm thạch bên trong tường đặbó củi đã bị thiêu hơn phân nửa, ánh lửa càng ngày càng sáng.
Đồng hồ trên tường đã điểm 11 giờ đêm, Hoài Giảo nhìn lướqua bốn phía, những nam thanh nữ tú này mặmày đều sáng láng, không hề có dấu hiệu buồn ngủ tí nào.
Những con người trẻ tuổi mới tốnghiệp, cùng tuổi lại cùng tụ hội ở mộtoà biệthự độc lập, ngoài sân tuyếtrắng mịn bao phủ, phía trước cửa sổ cành khô của cây tùng đọng lại mộtầng tuyếphủ thậdày, bên ngoài vừa lạnh lẽo vừa tối, chỉ cách mộcánh cửa sổ, bên trong nhà lại có rượu còn có đồ ăn cùng lửa ấm.
Họ chơi cũng muốn đến khuya.
Hoài Giảo ngồi ở trong một góc chống cằm, lúc này cậu mới có thời gian yên lặng để quan sámọi người.
Ba nam hai nữ, tính cả cậu.
Tổng cộng có 6 người.
Người đối diện cũng là người bắchuyện với cậu đầu tiên lúc cậu mới tới, cậu biếđược do mọi người chung quanh gọi tên hắn là "Trác Dật".
Cậu ta thậsự nói rấnhiều, là kiểu người rấbiếđiều tiếbầu không khí.
Bên tay phải Trác Dậlà một đôi nam nữ, nam sinh kia đeo kính gọng màu vàng, nhìn thậnho nhã, nữ sinh kia có tóc thẳng dài, diện mạo và ngũ quan đều thuộc dạng xuấsắc.
Trong lúc chơi, Hoài Giảo thấy nữ sinh ngồi dựa vào nam sinh, tầm mắhai người có phần ái muội đan xen, nhìn qua cậu đoán họ là một đôi tình nhân.
Bên tay trái Trác Dậlà mộnữ sinh.
Tóc ngắn ngang vai, rấđáng yêu, dung mạo khiến người ta dù chỉ liếc mắqua cũng có thể ấn tượng nhớ lâu.
Sau đó, ngồi gần y nhất, chính là người mà Hoài Giảo chỉ dám len lén liếc một cái liền dời mắngay, Hình Việt.
Tư thế của hắn như thể không muốn ở đây, tản mạn trong không khí mang theo sự nghiêm túc, bả vai của người đó thậdài rộng, áo khoác chỗ dựa lưng vào ghế sofa lún xuống mộchútạo ra nếp uốn.
Cũng không phải bộ dáng thả lỏng hoàn toàn.
Là kiểu mình không hợp chúnào với bối cảnh chung quanh.
Độ ấm trong nhà quá mức thoải mái, làm Hoài Giảo có chúthả lỏng quá mức, y cơ hồ quên luôn mình đang ở hoàn cảnh nào, chỉ đầu óc trống rỗng mà nhìn chằm chằm nếp nhăn trên áo người kia.
Không biếnhìn bao lâu, cho đến khi âm thanh của mọi người xung quanh nhỏ mộchút, Hoài Giảo mới thoáng thanh tỉnh chút.
Tầm mắđặnơi bả vai ai kia rụrè thu về.
Người nọ dường như thẳng lưng mộchút.
"Ván cuối rồi, rốcuộc lại đến cậu, tôi thấy cậu sắp ngủ đến nơi."
Ván cuối? Đến ai vậy?
Ánh mắchậm rãi dịch chuyển theo ngón tay người nọ.
Chính giữa thảm lông đỏ sẫm, vỏ bình rượu rỗng vẫn nằm trên mặt đất.
Miệng bình hẹp dài, lại một lần nữa không nghiêng không lệch mà chỉ vào phía y.
Hoài Giảo:...
Thật, thậlà chúa xui xẻo!
Tui đúng là xui xẻo từ trong trứng.
"Lần này cậu chọn thậhay thách đây?"
"Ván cuối rồi, k1ch thích mộchúđi, thách đi thách đi!"
"Hoài Giảo vừa nãy cậu chọn thậrồi, bây giờ trực tiếp chơi thách đi, không cho thương lượng!"
Chung quanh thanh âm ồn ào đến mức trái tim Hoài Giảo cũng bị nhấc lên.
Trải qua sự kiện lậxe mở màn kia, Hoài Giảo thậsự sợ nói thật, nhưng ngẫm lại vẫn thấy thậtốhơn thách, ai biếcái đám NPC xui xẻo này sẽ cho y đề mục đáng sợ nào.
Hoài Giảo thầm nghĩ hai giây, miệng hơi hé mở, đang muốn ngắlời bọn họ mà chọn thậthì người mà vừa rồi y vô ý thức nhìn chằm chằm vào, toàn bộ buổi tối đều chỉ nói đúng 2 câu, bạn trai cũ của y, Hình Việt, liền bỗng nhiên độngộmở miệng.
"Chọn thách đúng không."
Rõ ràng câu hỏi, lại nghe ra mùi vị không cho cự tuyệt.
"Tôi sẽ ra đề cho cậu." Hắn thậm chí còn không hỏi ý Hoài Giảo, đã tự đưa ra ý quyếđịnh hướng đi của trò chơi.
Hoài giảo rõ ràng muốn nói đành im lặng luôn.
Hắn nghe được Trác Dậcười miệng thì huýsáo.
Bạn trai cũ, đối tượng cậu đơn phương theo đuổi, chỉ dựa vào quan hệ này đã khiến cho trò chơi chưa bắđầu này lại có mộtầng ái muội không rõ ý vị.
Tiếng cả trai lẫn gái lại ồn ào vang lên, bọn họ lúc này chỉ là cảm thấy thậthú vị mà thôi.
Hoài Giảo ngồi thẳng lại.
Lưng đều đã tê mỏi, y nhấp nhấp môi, cau mày nhìn về phía Hình Việt.
Đối phương không nhìn y.
Hình Việngồi cách lò sưởi xa nhất, trong ánh sáng tối tăm, hắn lười nhác mà chống cằm, ngón tay thon dài gõ mặsàn, cách cách, gõ ra vài tiếng vang thanh thúy.
Lông mi hắn hơi rũ, ngữ khí không nhanh không chậm mà mở miệng nói: "Căn nhà này, đã từng có 1 người chết."
"Mọi người đều biếnhỉ."
Toàn bộ đại sảnh nháy mắan tĩnh lại.
"Bốn năm trước, ở lầu 3."
"Nam sinh, 18 tuổi, vừa mới tốnghiệp cấp 3." Hắn tạm dừng mộchút, như là không pháhiện quanh mình chợquỷ dị mà yên tĩnh đến có thể nghe tiếng châm rơi, lại tiếp tục nói: "Đại khái vừa vặn cùng trường chúng ta."
Từ lúc đối phương nói ra câu đầu Hoài Giảo liền thở cũng không dám, không hiểu sao tim đập thậsự mau.
Khúc nhạc dạo dài dòng của phim kinh dị qua đi, sắp tiến vào cốtruyện chính.
Hình Việnói chuyện nghe vô cùng trầm ổn, không chúphập phồng, phảng phấnhư chỉ trần thuậmộchuyện hoàn toàn không liên quan đến mình.
"Tin tức vụ án nói, gác mái không khóa, cửa sổ cũng không có dấu vếphá hư, người bị hại lúc sống tinh thần cũng bình thường, không có khuynh hướng tự sát.
Nhưng chính là mộngười như vậy, ở tiệc tốnghiệp, sống sờ sờ bị thiêu chếtrên gác mái biệthự."
"Mộcăn phòng ra vào tự do không hề phong bế, mộngười bình thường không có khuynh hướng tự sát, rốcuộc là vì sao lại bị nhốlại nhỉ."
"Tôi thậsự rấtò mò."
Trong lò sưởi, lửa cháy có phần lớn, Hoài Giảo ngồi gần nhất, dưới nhiệkhí huân nướng, sau lưng đều đã đổ mồ hôi.
Nhưng khi ánh mắHình Việđảo qua,mồ hôi nóng lăn xuống sau lưng kia lập tức biến thành từng giọmồ hôi lạnh.
"Cậu dám đi lên nhìn một cái không."
Hình Việnhư cũ ngón tay gõ trên mặt đất, hắn nghiêng đầu, âm thanh lãnh đạm hướng Hoài Giảo nói.
Không phải dò hỏi, là cường ngạnh ra lệnh không cho phản kháng.
"Không, không dám..."
"..."
Không nghĩ đến đối phương sẽ đáp như vậy.
Hình Việnhướng đuôi lông mày, nhìn biểu tình người đối diện đáng thương giống như sắp khóc đến nơi, khoé miệng hắn trầm xuống, trả lời.
"Không dám cũng không được từ chối.".
Lượt xem: 1124
Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị, Hệ Thống, Linh Dị, Truyện Chữ, Xuyên Không, Xuyên Nhanh
Thời lượng: 119/??