TXT 26/26
779 Theo dõi 0
TXT 253/253
155 Theo dõi 0
TXT 24/??
415 Theo dõi 0
TXT 45/45
654 Theo dõi 0
TXT 95/??
1042 Theo dõi 0
TXT 82/82
742 Theo dõi 0
Nguyễn Thành Yua Mikami Tâm An Tú Quỳnh Đình Duy radiotruyen xem gì link tối cổ Quàng A Tũn Hà Thu Đang cập nhật Ai Sayama phim79 Thanh Mai vlxx vtvgo tv Anh Sa Cô Úc Đình Huy Momo Sakura Bảo Linh Nguyễn Huy Minami Aizawa Kim Thanh Tuấn Anh Nguyễn Hoa vl79 Hồng Nhung Mayuki Ito iptv m3u8 giải trí tổng hợp Suzu Honjo Viết Linh Đình Soạn Yu Shinoda Kana Momonogi nghe gì Yui Hatano truyenngontinh Đình Soạn Min Do-yoon Thu Huệ Karen Yuzuriha giải trí Trần Vân audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz
Ta Không Phải Thụ!!: Chương 1
Edit: Mai Lạc
Thể loại: Hiện đại, đoản văn, HE.
Đây là một mẫu chuyện nhỏ xoay quanh cậu sinh viên thực tập Mông Manh được học ở trường đại học hạng nhất nhưng điểm số thì bình bình, , hiện tại số lượng sinh viên phải thực tập lại nhiều như vậy, nhờ chút quan hệ lấy điểm tốt mới có lợi cho công việc sau này. Liệu chuyến thực tập của cậu có suôn xẻ hay không mời các bạn đón xem.
Ngày 15 tháng 6, là ngày đáng nhớ trong cuộc đời Mông Manh, đây là lần đầu tiên cậu đi thực tập, cũng là lần đầu tiên cậu rời giảng đường bước vào xã hội. Đơn vị thực tập là mẹ cậu nhờ người tìm, tuy Mông Manh học ở trường đại học hạng nhất, đáng tiếc thành tích của cậu bình bình, hiện tại số lượng sinh viên phải thực tập lại nhiều như vậy, nhờ chúquan hệ lấy điểm tốmới có lợi cho công việc sau này.
Sáng sớm Mông Manh liền ra cửa, đợi tàu điện tới công ty thực tập. Công ty này là mộxí nghiệp tư nhân khá lớn ở S thị, nhìn bên ngoài hiển nhiên là bề thế, tiến vào đại sảnh Mông Manh cơ hồ đã bị nền đá cẩm thạch làm hoa mắt, ai bảo cậu tối hôm qua lo lắng một đêm không ngủ nên hiện tại không đủ tỉnh táo.
“Chào chị, em là thực tập sinh mới đến, xin hỏi em nên đến đâu báo danh?” Mông Manh chỉnh sửa bộ dáng mộchút, tươi cười hỏi chị gái xinh đẹp ở bàn tiếp tân.
Có vẻ chị gái xinh đẹp vĩnh viễn không đủ sức chống cự với các cậu bé đáng yêu, nhấlà lúc nhìn đến nụ cười ngọngào cấp 4 của Mông Manh, vì thế chị gái xinh đẹp ngọcàng thêm ngọt, nở nụ cười cấp 6 trả lời: “Đến gặp giám đốc phòng nhân lực ở tầng cao nhấlà được.” Đừng hỏi vì sao thực tập sinh phải tới gặp cấp cao báo danh, thực tập sinh kinh nghiệm không đủ, là những người dễ dàng khiến công ty gặp rắc rối nhất, cấp trên đích thân sắp xếp cũng là hợp lí.
“Cám ơn.” Tinh thần thậsự không tốt, Mông Manh không có sức lực cùng chị gái xinh đẹp so xem ai cười ngọt hơn, chỉ có thể tiếp tục lấy nụ cười cấp 4 tỏ vẻ cảm ơn, nhưng cũng đủ để chị gái xinh đẹp mấmáu đến trưa.
“Cốc cốc cốc…”, lễ phép gõ cửa ba lần, nghe được thanh âm trầm thấp từ bên trong nói, “Tiến vào”, Mông Manh mới đẩy cửa mà vào.
“Chào chú, cháu là thực tập sinh Mông Manh.” Đối mặvới hoàn cảnh xa lạ, Mông Manh có chúkhẩn trương, nói xong đầu đã đổ đầy mồ hôi, bên tai đều đỏ lên.
“Học thị trường kinh doanh à? Đến tầng 10 gặp thư ký Mạc Vịnh Hân của phòng thị trường là được.
“Vâng, cám ơn chú, cháu ra ngoài trước.” Hóa ra những người đứng ở tầng cao nhấcủa công ty đều trẻ tuổi như tiểu thuyếviếlà giả, giám đốc này rõ ràng là ông chú bụng phệ! Mông Manh trong lòng yên lặng phun tào, nhưng vẫn lễ phép rời khỏi văn phòng.
Tầng 10 phòng thị trường……
“Xin lỗi, em là thực tập sinh mới đến, em muốn tìm thư ký Mạc Vịnh Hân.”
Mạc Vịnh Hân photo xong văn kiện trở về liền thấy mộcậu bé dáng vẻ sinh viên đang hỏi đồng nghiệp muốn tìm mình, phỏng chừng là thực tập sinh mới đến, nhóc con này đúng là đáng yêu, cùng người ta nói vài câu đã mặđỏ. Mạc Vịnh Hân cười quỷ dị, xem ra hai tháng tới có người để đùa giỡn, chỉnh lại biểu tình, bày ra bộ dáng chị gái hòa ái dễ gần, tiến lên nói: “Chị chính là Mạc Vịnh Hân, em là thực tập sinh mới đến nhỉ? Tên em là gì?”
Mông Manh nhìn thấy Mạc Vịnh Hân liền sửng sốt, tướng mạo người này không thua kém chị gái xinh đẹp ôn nhu ở bàn tiếp tân: “Vâng, em là Mông Manh.”
“À, là Kiều tổng giới thiệu tới nhỉ?” Lúc bị người xa lạ vạch trần chuyện đi cửa sau, Mông Manh càng thêm lo lắng, hai tay nắm chặdây lưng không biếlàm thế nào cho phải, tuy chú Kiều từ nhỏ rấtốvới cậu, thậm chí nói sau này cậu tìm việc cũng sẽ giúp đỡ.
“Được rồi, đi theo chị, chị sắp xếp một vị trí cho em.” Mạc Vịnh Hân vẫn cười dịu dàng động lòng người như trước, nhưng nội tâm lại sóng cuộn mãnh liệt: “Đứa nhỏ này không chỉ có tên đáng yêu, bộ dáng cũng đáng yêu, lại nhu thuận thẹn thùng thực làm người ta muốn trêu chọc mộchút, hì hì, tiểu thụ tốvậy không nên lãng phí, giới thiệu cho lão đại tốlắm!” Có mộngười thục nữ điển hình, tư tưởng lại như lưu manh.
“Mạc Vịnh Hân.” Di, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, rốcuộc là ai đến đây? Đương nhiên là lão đại trực tiếp của Mạc Vịnh Hân, giám đốc phòng thị trường Niếp Gia Lập đại nhân! Mạc Vịnh Hân dũng cảm đón nhận vẻ mặbăng sơn mang theo nghi hoặc của lão đại: “Lão Đại buổi sáng tốlành!”
Niếp Gia Lập thoáng cau mày, thấp giọng hỏi: “Nhóc con kia là ai?” Mạc Vịnh Hân, lão đại lặng lẽ hỏi cô, cô nên lặng lẽ trả lời, đáng tiếc Mạc Vịnh Hân không có lĩnh hội được tinh thần của lão đại, vẫn bảo trì âm lượng tràn ngập sức sống: “Cậu bé là thụ……” Cố ý dừng lại, phía sau quả nhiên vang lên thanh âm thập phần kích động rồi lại lo lắng: “Tôi mới không phải thụ!!!” Da, đùa giỡn thành công, Mạc Vịnh Hân giơ chữ V trong lòng, không để ý tiểu manh thụ phía sau, tiếp tục nói chuyện với lão đại: “Thực tập sinh được gửi tới, Kiều tổng bảo anh hướng dẫn cậu bé.”
“Ừm……” Đôi môi trên khuôn mặbăng sơn gợi lên độ cong khó pháhiện, bộ dáng vừa rồi của cậu nhóc kia đều rơi vào trong mắt anh, thế nhưng bấngờ là anh cảm thấy rấđáng yêu. Đi sau hai người, Mông Manh thập phần lo lắng, chính mình xúc động cái mao a, đều do thế giới này hủ nữ hoành hành, mình bị trêu chọc đến độ thành điều kiện phản xạ.
“Này, tiểu manh thụ, em cứ ngồi đây đi, trước làm quen hoàn cảnh, ngày mai phải chính thức làm việc.”
“Vâng.” Mông Manh ngẩn người, vị trí đã được sắp xếp, ngay cả giám đốc mặbăng sơn đi lúc nào cũng không biết, lại không chú ý xưng hô của Mạc Vịnh Hân với cậu biến thành “Tiểu manh thụ”. Trong lòng Mạc Vịnh Hân thích thú vô cùng, tiểu thụ dễ trêu chọc như vậy đã bao lâu không gặp qua!
Bận rộn tới trưa, cuối cùng Mông Manh cũng thu dọn xong nơi làm việc nhỏ của mình, máy tính nối mạng, cốc nước khăn tay ống bút…, kỳ thậcũng không nhiều đồ độc, nhưng là cậu bị Mạc Vịnh Hân trêu chọc mấthời gian! Mông Manh vừa ngồi xuống chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi, Mạc Vịnh Hân lại vô cùng tao nhã đạp giày cao góđến: “Tiểu manh thụ mau đi, lão đại mời thực tập sinh phòng chúng ta ăn cơm.”
“Chị Vịnh Hân, em không phải thụ……” Đáng tiếc kháng nghị của Mông Manh hoàn toàn không có hiệu quả dưới khí thế quá cường đại của chị gái Mạc Vịnh Hân, chỉ có thể không tình nguyện cam chịu xưng hô này, xấu hổ theo Mạc Vịnh Hân ra văn phòng.
“Cái kia…… Chị Vịnh Hân, không phải nói mời thực tập sinh phòng chúng ta ăn cơm mà? Sao chỉ có mộmình em?” Tình thế hiện tại khiến Mông Manh cảm thấy không đúng, vì sao chỉ có ba người là băng sơn lão đại, Mạc Vịnh Hân và cậu a, các thực tập sinh khác đâu?
“Đúng vậy, em chính thực tập sinh phòng chúng ta!” Mạc Vịnh Hân giải thích theo lý đương nhiên, băng sơn lão đại vẻ mặcao thâm khó lường.
“Ý em là…… Các thực tập sinh khác đâu?” Anh anh, khí thế của hai người kia thậđáng sợ, một là chị gái như lửa, một là phúc hắc băng sơn, Mông Manh tiểu bạch thụ ứng phó không được!
“Phòng chúng ta chỉ có mộthực tập sinh là em.” Đây là câu thứ ba Mông Manh nghe băng sơn lão đại nói trong hôm nay, kỳ thật…… Thanh âm rấdễ nghe. Chính là, cái gì!! Chỉ có mộthực tập sinh là cậu!! Cậu thậsự chịu không nổi khí thế quỷ dị của hai người kia!! Cuối cùng Mông Manh vẫn là lựa chọn yên lặng cúi đầu ăn cơm.
-Chương 1+
Sáng sớm Mông Manh liền ra cửa, đợi tàu điện tới công ty thực tập. Công ty này là mộxí nghiệp tư nhân khá lớn ở S thị, nhìn bên ngoài hiển nhiên là bề thế, tiến vào đại sảnh Mông Manh cơ hồ đã bị nền đá cẩm thạch làm hoa mắt, ai bảo cậu tối hôm qua lo lắng một đêm không ngủ nên hiện tại không đủ tỉnh táo.
“Chào chị, em là thực tập sinh mới đến, xin hỏi em nên đến đâu báo danh?” Mông Manh chỉnh sửa bộ dáng mộchút, tươi cười hỏi chị gái xinh đẹp ở bàn tiếp tân.
Có vẻ chị gái xinh đẹp vĩnh viễn không đủ sức chống cự với các cậu bé đáng yêu, nhấlà lúc nhìn đến nụ cười ngọngào cấp 4 của Mông Manh, vì thế chị gái xinh đẹp ngọcàng thêm ngọt, nở nụ cười cấp 6 trả lời: “Đến gặp giám đốc phòng nhân lực ở tầng cao nhấlà được.” Đừng hỏi vì sao thực tập sinh phải tới gặp cấp cao báo danh, thực tập sinh kinh nghiệm không đủ, là những người dễ dàng khiến công ty gặp rắc rối nhất, cấp trên đích thân sắp xếp cũng là hợp lí.
“Cám ơn.” Tinh thần thậsự không tốt, Mông Manh không có sức lực cùng chị gái xinh đẹp so xem ai cười ngọt hơn, chỉ có thể tiếp tục lấy nụ cười cấp 4 tỏ vẻ cảm ơn, nhưng cũng đủ để chị gái xinh đẹp mấmáu đến trưa.
“Cốc cốc cốc…”, lễ phép gõ cửa ba lần, nghe được thanh âm trầm thấp từ bên trong nói, “Tiến vào”, Mông Manh mới đẩy cửa mà vào.
“Chào chú, cháu là thực tập sinh Mông Manh.” Đối mặvới hoàn cảnh xa lạ, Mông Manh có chúkhẩn trương, nói xong đầu đã đổ đầy mồ hôi, bên tai đều đỏ lên.
“Học thị trường kinh doanh à? Đến tầng 10 gặp thư ký Mạc Vịnh Hân của phòng thị trường là được.
“Vâng, cám ơn chú, cháu ra ngoài trước.” Hóa ra những người đứng ở tầng cao nhấcủa công ty đều trẻ tuổi như tiểu thuyếviếlà giả, giám đốc này rõ ràng là ông chú bụng phệ! Mông Manh trong lòng yên lặng phun tào, nhưng vẫn lễ phép rời khỏi văn phòng.
Tầng 10 phòng thị trường……
“Xin lỗi, em là thực tập sinh mới đến, em muốn tìm thư ký Mạc Vịnh Hân.”
Mạc Vịnh Hân photo xong văn kiện trở về liền thấy mộcậu bé dáng vẻ sinh viên đang hỏi đồng nghiệp muốn tìm mình, phỏng chừng là thực tập sinh mới đến, nhóc con này đúng là đáng yêu, cùng người ta nói vài câu đã mặđỏ. Mạc Vịnh Hân cười quỷ dị, xem ra hai tháng tới có người để đùa giỡn, chỉnh lại biểu tình, bày ra bộ dáng chị gái hòa ái dễ gần, tiến lên nói: “Chị chính là Mạc Vịnh Hân, em là thực tập sinh mới đến nhỉ? Tên em là gì?”
Mông Manh nhìn thấy Mạc Vịnh Hân liền sửng sốt, tướng mạo người này không thua kém chị gái xinh đẹp ôn nhu ở bàn tiếp tân: “Vâng, em là Mông Manh.”
“À, là Kiều tổng giới thiệu tới nhỉ?” Lúc bị người xa lạ vạch trần chuyện đi cửa sau, Mông Manh càng thêm lo lắng, hai tay nắm chặdây lưng không biếlàm thế nào cho phải, tuy chú Kiều từ nhỏ rấtốvới cậu, thậm chí nói sau này cậu tìm việc cũng sẽ giúp đỡ.
“Được rồi, đi theo chị, chị sắp xếp một vị trí cho em.” Mạc Vịnh Hân vẫn cười dịu dàng động lòng người như trước, nhưng nội tâm lại sóng cuộn mãnh liệt: “Đứa nhỏ này không chỉ có tên đáng yêu, bộ dáng cũng đáng yêu, lại nhu thuận thẹn thùng thực làm người ta muốn trêu chọc mộchút, hì hì, tiểu thụ tốvậy không nên lãng phí, giới thiệu cho lão đại tốlắm!” Có mộngười thục nữ điển hình, tư tưởng lại như lưu manh.
“Mạc Vịnh Hân.” Di, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, rốcuộc là ai đến đây? Đương nhiên là lão đại trực tiếp của Mạc Vịnh Hân, giám đốc phòng thị trường Niếp Gia Lập đại nhân! Mạc Vịnh Hân dũng cảm đón nhận vẻ mặbăng sơn mang theo nghi hoặc của lão đại: “Lão Đại buổi sáng tốlành!”
Niếp Gia Lập thoáng cau mày, thấp giọng hỏi: “Nhóc con kia là ai?” Mạc Vịnh Hân, lão đại lặng lẽ hỏi cô, cô nên lặng lẽ trả lời, đáng tiếc Mạc Vịnh Hân không có lĩnh hội được tinh thần của lão đại, vẫn bảo trì âm lượng tràn ngập sức sống: “Cậu bé là thụ……” Cố ý dừng lại, phía sau quả nhiên vang lên thanh âm thập phần kích động rồi lại lo lắng: “Tôi mới không phải thụ!!!” Da, đùa giỡn thành công, Mạc Vịnh Hân giơ chữ V trong lòng, không để ý tiểu manh thụ phía sau, tiếp tục nói chuyện với lão đại: “Thực tập sinh được gửi tới, Kiều tổng bảo anh hướng dẫn cậu bé.”
“Ừm……” Đôi môi trên khuôn mặbăng sơn gợi lên độ cong khó pháhiện, bộ dáng vừa rồi của cậu nhóc kia đều rơi vào trong mắt anh, thế nhưng bấngờ là anh cảm thấy rấđáng yêu. Đi sau hai người, Mông Manh thập phần lo lắng, chính mình xúc động cái mao a, đều do thế giới này hủ nữ hoành hành, mình bị trêu chọc đến độ thành điều kiện phản xạ.
“Này, tiểu manh thụ, em cứ ngồi đây đi, trước làm quen hoàn cảnh, ngày mai phải chính thức làm việc.”
“Vâng.” Mông Manh ngẩn người, vị trí đã được sắp xếp, ngay cả giám đốc mặbăng sơn đi lúc nào cũng không biết, lại không chú ý xưng hô của Mạc Vịnh Hân với cậu biến thành “Tiểu manh thụ”. Trong lòng Mạc Vịnh Hân thích thú vô cùng, tiểu thụ dễ trêu chọc như vậy đã bao lâu không gặp qua!
Bận rộn tới trưa, cuối cùng Mông Manh cũng thu dọn xong nơi làm việc nhỏ của mình, máy tính nối mạng, cốc nước khăn tay ống bút…, kỳ thậcũng không nhiều đồ độc, nhưng là cậu bị Mạc Vịnh Hân trêu chọc mấthời gian! Mông Manh vừa ngồi xuống chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi, Mạc Vịnh Hân lại vô cùng tao nhã đạp giày cao góđến: “Tiểu manh thụ mau đi, lão đại mời thực tập sinh phòng chúng ta ăn cơm.”
“Chị Vịnh Hân, em không phải thụ……” Đáng tiếc kháng nghị của Mông Manh hoàn toàn không có hiệu quả dưới khí thế quá cường đại của chị gái Mạc Vịnh Hân, chỉ có thể không tình nguyện cam chịu xưng hô này, xấu hổ theo Mạc Vịnh Hân ra văn phòng.
“Cái kia…… Chị Vịnh Hân, không phải nói mời thực tập sinh phòng chúng ta ăn cơm mà? Sao chỉ có mộmình em?” Tình thế hiện tại khiến Mông Manh cảm thấy không đúng, vì sao chỉ có ba người là băng sơn lão đại, Mạc Vịnh Hân và cậu a, các thực tập sinh khác đâu?
“Đúng vậy, em chính thực tập sinh phòng chúng ta!” Mạc Vịnh Hân giải thích theo lý đương nhiên, băng sơn lão đại vẻ mặcao thâm khó lường.
“Ý em là…… Các thực tập sinh khác đâu?” Anh anh, khí thế của hai người kia thậđáng sợ, một là chị gái như lửa, một là phúc hắc băng sơn, Mông Manh tiểu bạch thụ ứng phó không được!
“Phòng chúng ta chỉ có mộthực tập sinh là em.” Đây là câu thứ ba Mông Manh nghe băng sơn lão đại nói trong hôm nay, kỳ thật…… Thanh âm rấdễ nghe. Chính là, cái gì!! Chỉ có mộthực tập sinh là cậu!! Cậu thậsự chịu không nổi khí thế quỷ dị của hai người kia!! Cuối cùng Mông Manh vẫn là lựa chọn yên lặng cúi đầu ăn cơm.