Thần Tài Thực Tập Đạt Kpi Đòi Nợ Bằng Việc Livestream: Chương 1

Các bạn đang đọc truyện “Thần Tài Thực Tập Đạt Kpi Đòi Nợ Bằng Việc Livestream” tại truyen79.xyz. Hãy share, like và để lại comment ở bên dưới các bạn nhé! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

"Thật sốc quá, các bạn yêu ơi. Có người dám nói tôi là một streamer tài vận chẳng ra cái đếch gì, kết quả đoán vận còn kém hơn cả em gái ba tuổi của anh ta dùng bài Tarot."

Trên màn ảnh, Tô Hòa mặc một chiếc váy trắng tinh tế, phía trên có hoa văn màu vàng nhạt, được điểm xuyết bằng những thỏi vàng nhỏ và đồng xu vàng lấp lánh.

Trên mặt cô đeo một chiếc mặt nạ vàng được trang trí bằng những đám mây, vàng thỏi và đồng xu.

Cô là Tô Hòa, một vị Thần Tài tập sự mới nổi trong khu vực này.

Thần Tài tập sự, như tên gọi có nghĩa là chưa chính thức được công nhận là Thần Tài.

Mỗi ngày cần phải hoàn thành ít nhất một KPI do Thần giới đưa ra.

Cũng chính vì phải hoàn thành KPI hàng ngày, Tô Hòa mới chọn con đường livestream này.

[Ai mà tài ba quá vậy, lại dám so sánh streamer với em gái ba tuổi của mình, còn chưa so tài bao giờ mà.]

Sau khi Tô Hòa nói xong, một dòng bình luận ngay lập tức hiện lên trên màn hình.

Tô Hòa nheo mắt lại nhìn vào màn hình, xuyên qua màn hình cũng cảm nhận được sự chế giễu từ phía bên kia.

Tô Hòa mỉm cười, nhìn vào máy quay tiếp tục nói: "Vậy nên hôm nay chúng ta sẽ làm một điều gì đó mới mẻ hơn đi, livestream đòi nợ."

[Livestream đòi nợ? Cái này tôi thích đấy ~ ]

Vừa thả một chiêu câu khách, ngay lập tức có người hưởng ứng.

Tô Hòa cực kỳ hài lòng, tiếp tục nói: "Đối tượng đòi nợ hôm nay chính là mấy kẻ nợ lương của người lao động nhập cư, Tiền Phong và Trương Nhất Trụ. Bây giờ chúng ta sẽ xuất phát đi tìm họ luôn."

[Tiền Phong? Có phải là Tiền Phong của Công nghiệp nặng Tiền Thị không?]

[Tại sao chủ kênh lại đến đòi nợ Công nghiệp nặng Tiền Thị?]

[Một công ty lớn như Công nghiệp nặng Tiền Thị không thể nào nợ tiền công nhận được.]

Trong hai ngày đã tích góp được ba fan hâm mộ, người xem bắt đầu điên cuồng gửi bình luận trong phòng livestream.

Tô Hòa chỉ liếc nhìn một cái rồi không để ý đến nữa.

Cô vừa livestream vừa chuẩn bị xuất phát.

Chẳng bao lâu, cô đã đến trước tòa cao ốc An Dương.

Trước cửa đã có một vòng vây người lao động nhập cư đang đứng, trong tay họ còn cầm theo biểu ngữ và cờ có dòng chữ "Thiếu nợ trả tiền".

"Đi nào, chúng ta vào thôi."

Tô Hòa đi đến gần nhóm người lao động nhập cư, sau đó bước nhanh vào bên trong.

Những người lao động nhập cư thấy cô đến lập tức theo sau ồ ạt vào cổng tòa cao ốc An Dương, ngay cả bảo vệ ở cửa cũng không ngăn cản, để bọn họ cứ thế xông thẳng vào phòng Tổng Giám đốc.

Thật trùng hợp, ngay khi họ đến phòng Tổng Giám đốc thì Tiền Phong vừa bước ra khỏi văn phòng.

Bị họ chặn lại.

"Các người là ai? Sao vào đây được?"

Tiền Phong vừa nhìn thấy đám người hỗn loạn này sắc mặt chợt tối sầm lại.

Tô Hòa lập tức quay ống kính về phía ông ta: "Xin chào ông Tiền Phong, tôi là một streamer tài vận. Được sự ủy thác của những người lao động nhập cư đứng sau lưng tôi, tôi đến đây để đòi lại khoản tiền lương mà ông và ông Trương Nhất Trụ còn nợ họ."

"Nợ lương? Cái gì mà nợ lương, tôi không nợ tiền bất kỳ ai cả."

Tiền Phong cau mày, vẻ mặt như không hiểu cô đang nói gì.

Tô Hòa nhìn ông ta với ánh mắt lạnh lùng: "Thiếu nợ thì phải trả là chuyện đương nhiên, nói dối sau khi chết sẽ bị cắt lưỡi đấy."

[Chết tiệt, người phụ nữ này có bệnh không vậy, người ta đã nói không nợ tiền ai rồi, cô ta lừa người đến nghiện luôn hả.]

[Nếu có tranh chấp tài chính thì nên báo cảnh sát xử lý, tự tiện xông vào công ty của người khác mà không được phép như vậy, nếu Tiền Phong truy cứu thì chủ kênh sẽ gặp rắc rối to.]

[Tiền Phong báo cảnh sát đi, tuyệt đối đừng tha cho bọn họ.]

Hướng gió trong phòng phát trực tiếp lập tức thay đổi, hầu như tất cả đều chỉ trích streamer và nhóm người lao động nhập cư, số lượng người xem phát sóng cũng từ một con số biến thành hai con số.

Vẻ mặt Tiền Phong càng lúc càng không vui, vừa muốn mở miệng quát lớn, ánh mắt ông ta đột nhiên dừng lại trên chiếc điện thoại của cô.

"Cô đang quay video à?"

Giọng điệu của ông ta gần như là khẳng định.

Tô Hòa lắc đầu nói: "Là đang livestream."

Lần này Tiền Phong thực sự tức giận, người phụ nữ này dám livestream?

"Ai cho phép cô livestream ở chỗ tôi? Mau tắt nó đi."

Nói xong, ông ta còn giơ ngón tay chỉ thẳng vào mặt cô, thái độ vô cùng thô lỗ.

Tô Hòa né sang một bên tránh ngón tay sắp chọc vào mặt nạ của cô.

"Ông Tiền, theo hiểu biết của chúng tôi, hiện tại quản đốc Trương Nhất Trụ đang ở trong văn phòng của ông, trên người ông ta đang cầm hơn hai trăm ngàn tiền lương của người lao động nhập cư."

Hôm nay cô nhất định phải vào được văn phòng này, đòi lại tiền lương của người lao động nhập cư.

"Trương Nhất Trụ là ai, tôi không biết." Ánh mắt Tiền Phong nhoáng lên cho thấy ông ta không nói thật.

Tô Hòa hoàn toàn không tin lời ông ta nói: "Có biết hay không chờ chúng tôi tìm thấy Trương Nhất Trụ sẽ rõ thôi."

Nói xong, cô định đẩy ông ta ra để tiếp tục xông vào trong.

Tiền Phong thấy cô kiên quyết muốn xông vào, thái độ cứng rắn đưa tay ra, nhưng dừng lại một lúc rồi nói: "Các người chắc chắn rằng trong văn phòng tôi có người các người đang tìm sao?"

Tô Hòa trả lời một cách chắc chắn: "Đương nhiên."

"Nếu như các người vào tìm mà không thấy người, thì sao đây?" Tiền Phong nhìn tất cả bọn họ.

"Ông nói thế nào thì là thế ấy."

Tô Hòa lên tiếng trước, nhóm người lao động nhập cư không nói gì, trước khi đến đây họ đã hứa sẽ hoàn toàn nghe theo cô.

Tiền Phong cười: "Tốt, hãy nhớ kỹ những gì mà cô vừa nói."

Nói xong ông ta lập tức nhường đường cho nhóm công nhân vào trong.

Đương nhiên ông ta cũng theo vào trong, còn không quên nhắc nhở: "Các người có thể tìm, nhưng không được động vào bất kỳ thứ gì ở đây. Nếu làm hư hỏng phải bồi thường theo giá."

Câu "bồi thường theo giá" làm cho nhóm công nhân vốn có chút khí thế ngay lập tức cảm thấy e ngại hơn nhiều.

Từng người một lúng túng di chuyển trong văn phòng xa hoa của ông ta.

Tiền Phong nhìn thấy vậy thì hài lòng mỉm cười, quay sang nhìn Tô Hòa, chính xác hơn là nhìn vào màn hình phát trực tiếp trên điện thoại của cô: "Thế nào, có thấy người mà các người đang tìm không?"

Tô Hòa đứng cạnh bàn làm việc, quay camera một vòng toàn bộ văn phòng của ông ta.

"Văn phòng của Giám đốc Tiền lớn như vậy, sao cửa sổ không làm thành cửa sổ sát đất nhỉ!"

Nói xong cô nhanh chóng đến gần cửa sổ nhìn bức tường bê tông ngang tầm eo của mình, một tay đặt lên bệ cửa sổ, quay đầu nhìn mọi người.

"Tôi đoán trong này có tiền."

Dứt lời, tay cô dùng sức đập vào tường, một mảng tường lớn rơi xuống đất.

Bên trong lớp tường là một đống tiền mặt xếp ngay ngắn hiện ra trước mắt mọi người.

Từ sau khi trở thành Thần Tài tập sự, cô còn có được một năng lực cực kỳ lợi hại, những viên gạch này đối với cô chẳng khác gì đậu hũ.

[Đậu xanh, nhiều tiền quá, đoán đúng thật kìa.]

[Quả là một người phụ nữ mạnh mẽ.]

[Bức tường đầy tiền, sao cảnh tượng này nhìn quen thế nhỉ?]

"Cô làm gì vậy? Cô bị bệnh à!"

Thấy tiền trong bức tường lộ ra, Tiền Phong lập tức chạy tới đẩy cô sang một bên.

Tô Hòa cũng không bận tâm việc bị ông ta đẩy, chỉ nhìn ông ta với vẻ hứng thú, cô hỏi: "Giám đốc Tiền hăng hái thật đấy, đặt hết cả tiền trong tường luôn, cũng không biết đây là tài sản riêng của Giám đốc Tiền hay là tài sản công vậy."

Tiền Phong cứng người, quay đầu trừng mắt nhìn cô: "Tất nhiên đây là tiền của tôi rồi. Cô có quyền gì can thiệp vào việc tôi giấu tiền ở đâu, dù sao tôi cũng không nợ tiền các người."

Tô Hòa thấy đến giờ ông ta vẫn còn cố chấp, cũng không tranh cãi thêm với ông ta nữa mà quay người sang hướng khác, đi đến trước một cái tủ tài liệu.

"Cô, cô muốn làm gì! Trong này đều là tài liệu mật của công ty tôi. Nếu cô dám làm loạn tôi sẽ không tha cho cô đâu."

Sắc mặt Tiền Phong trở nên căng thẳng, đồng thời từng bước tiến lại gần cô.

Tô Hòa nhếch môi cười xấu xa nhìn ông ta, giơ tay dỡ xuống một cái cửa tủ.

Một xấp tài liệu giấy trắng mực đen lập tức lộ ra.

Nhìn thấy tài liệu rơi xuống đất, sắc mặt Tiền Phong đột nhiên thay đổi, lập tức đi tới để giành lấy. Tô Hòa thấy ông ta gấp gáp như vậy nên cũng nhanh tay nhặt lấy những tài liệu trên mặt đất.

"Có tài liệu gì mà phải giấu trong tủ này chứ? À, hóa ra là hóa đơn VAT giả~"

Nói rồi cô đưa những tài liệu đó lên trước ống kính.

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 893

Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 48/48

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

VLXX (20898) Truyện Màu (7314) Shoujo (1488) Hành Động (6511) Slice of Life (1290) School Life (2129) Đam Mỹ (4405) Phiêu Lưu (3178) Tâm Lý (1254) Truyện Chữ (16057) Adult (8404) Cổ Đại (3424) Manhwa (3525) Xuyên Không (3639) Supernatural (1328) Ngôn Tình (17404) Trọng Sinh (1224) Big Boobs (1470) Hình Sự (1252) Tình Cảm (2067) Truyện Ma (2462) Hài Hước (6470) Manhua (4019) Kinh Dị (2510) Oneshot (2942) Sắc Hiệp (1288) Viễn Tưởng (4323) Manga (20866) Bí Ẩn (1888) Audio (10477) Chính Kịch (6691) Đô Thị (5697) Hài VL (1913) Hentai (3359) Huyền Huyễn (2263)