
Đính Hôn Cùng Bạn Học
TXT 72/72
256 Theo dõi 0
Vong Không Siêu Thoát
AUX 8/8
1599 Theo dõi 0
Đế Quân Không Biết Yêu
VGA 4/??
478 Theo dõi 0Thập Cẩm Pháp Sư: Chương 1
Tác giả: Tiết Mặc Thành Hải
Thể loại: Hài Hước, Đô Thị, Linh Dị, Truyện Khác, Huyền huyễn
Giới thiệu:
Có người nhìn thấy hắn xách Đào Mộc Kiếm, trong tay linh phù, khẳng định là phái Mao Sơn. Không! Người khác thì thấy hắn dùng Hàng Ma Xử, nói là Kim Sơn thì đúng hơn. Khoan đã! Hắn nuôi Cổ trùng, rõ ràng tà thuật.
Hắn là Lý Giao, pháp danh hai chữ Huyền Long. Một thiếu niên làm thầy pháp, nhưng mà học biết bao nhiêu pháp thuật, đông có tây có, thật không thể đếm hết. Chức trách của hắn chính là lấy trảm yêu trừ ma làm đầu, âm thầm bảo vệ dương gian.
Rời thôn, lên đô thị kiếm sống, rốt cuộc Lý Giao làm bảo an và gặp một người con gái. Sự cố bắt đầu từ một buổi live stream…
Năm giờ chiều, ánh nắng như nến treo phía sau một dải mái nhà.
Dọc khung chợ, dừng lại tại mộsạp báo.
Buổi chiều bán báo không cần phải nói, ế như cái mặcủa mụ, hai má chảy xệ, mắhíp trông xa, một bộ mặbuồn rầu không còn loại ngôn từ nào có thể diễn đạt.Hai bên kệ tạp chí ngã trái ngã phải, hai bên bàn sách báo la liệt.
Mụ ngồi trên cái ghế con chính giữa lối đi, nghiễm nhiên trở thành vậngăn tài lộc.
Khách qua đường nhìn vào trong một lần, quay mặt đi liền không muốn thấy nơi này nữa.Vậy mà có mộnam thanh niên đi đến, dừng lại trước cửa, ánh mắngó nghiêng vào trong.
Mụ bán báo lười nhác liếc cặp mắlên đánh giá anh chàng.Người này tướng cao không cao, to không to, điển hình trung bình.
Gương mặrấđiềm, ngũ quan đoan chính, cặp mắđen trắng phân minh có thần.
Hắn khoác một cái ba lô cũ námàu đen bên vai trái, áo thun choàng áo sơ mi đen, quần jeans đen, giày đen.
Trên áo thun trắng ẩn hiện xâu chuỗi tràng hạbồ đề màu nâu gỗ bóng loáng.
Bàn tay trái của hắn nắm quai ba lô, ngón tay thon, trông rấcó văn khí thư nhã, ngón trỏ đeo chiếc nhẫn bạch kim nạm một viên huyếngọc, cổ tay đeo đồng hồ bạc.Mụ chống cằm nhìn bên kia đường, người trẻ tuổi nhìn vào trong, hai người không chào nhau câu nào.
Nửa ngày, thanh niên nhìn xuống nói.
"Cá hôm nay bán mấy con?"Mụ bán báo ngước lên, thậnhạnói.
"Cá tươi hay cá ươn?"Thanh niên suy nghĩ thoáng qua, nói.
"Cả hai!"Mụ rúcái điện thoại bấm một dãy số, không thèm quan tâm thanh niên.
"Có người mua cá."Sau đó mụ quan sáthanh niên, diễn tả lại dáng dấp hắn, cuối cùng đánh gãy điện thoại, ngón cái chỉ vào trong.
Thanh niên đi nửa bước, mụ không thèm tránh, hắn nhăn mặcố lách qua một bên đi vào trong.Đi hếlối đi tối thui, thanh niên vào trong quán vàng mã, phía trên mắc đầy áo vest, dây chuyền vàng, bên dưới biệthự, xe hơi.
Hắn đi vào mộchút, bên phải là cái bàn dài đặnhiều khuôn tiền tệ Âm Phủ, tha hồ lựa chọn.Có mộngười đàn ông gầy gò bước ra, trên dưới năm mươi tuổi, cái mũi to hơi ửng đỏ như chú hề, bàn tay nhétẩu thuốc vào miệng.
Gã mở miệng nói, khói thoára theo đó làm hiệu ứng.
"Là cậu? Vào trong!"Thanh niên theo gã đi theo hành lang, gã cười hề hề, khua môi múa mép ở trên trời, lại kéo tuốdưới đất, nào là chuyện đông tây, hàng của gã chấlượng cao, ngoại nhập, đủ loại biên niên sử.Thanh niên ho khan, đưa cho gã mộtấm giấy nhỏ, ý nói vào thẳng vấn đề.
Những thứ này là hắn đã được thầy Kim chuẩn bị từ trước, nói với nhau cũng toàn tiếng lóng.
"Cá tươi" là đồ cho người sống, "cá ươn" là đồ cho người chết, hắn nói "cả hai" tức là đứng tại trung gian.Gã cầm tờ giấy, rúcái kính lão từ túi áo đeo lên tai.
"Ra là ông Kim giới thiệu! Giảm giá cho cậu, đều là người trong nhà."Thay đổi thái độ sau đó, gã đưa thanh niên vào trong gian phòng, mở đèn lên.
Bên trong chứa rấnhiều món vậkỳ dị còn có tính cổ quái, chỉ dân trong nghề mới biếrõ ràng.Thanh niên lấy rấnhiều thứ nhévào ba lô, cuối cùng chỉ để cho gã chủ quán liệkê thành văn bản, buông xuống một câu.
"Thầy Kim nói sẽ chuyển khoản sau, cảm ơn chú!"Gã cười như không muốn cười, tiễn thanh niên đến cửa.Thanh niên mua ổ bánh mì gặm vội vã, ra khỏi chợ, kêu mộchiếc taxi.Hắn tên là Lý Giao, vừa xong hai mươi tuổi, cuộc đời của hắn vô cùng muôn màu muôn vẻ.
Từ nhỏ, Lý Giao bị một con rếcắn, từ đó trải về sau hắn phát hiện mình có thể thấy người âm.
Thường hay bị người âm trêu chọc, đôi khi phá đám, cuộc sống không mấy khi ổn định.
Ví dụ đi ngoài đường hay bị nắm áo, kéo chân, tối nằm trên giường nghe tiếng rên rỉ, hắn rấsợ hãi.
Nếu không phải lúc nhỏ làm quen sớm có lẽ Lý Giao đã bị điên điên khùng khùng.Mộbí mậcủa hắn là con rếvẫn đi theo hắn, chẳng qua chính nó cũng là vậâm, ngoại trừ hắn không có ai thấy.
Làm mộống tre cho con rếở trong đó, có lần hắn bị quỷ doạ, vậy mà được con rếbảo vệ.Mệnh của hắn có tính âm nặng, thường hay bệnh bậy bạ, trong thôn có thầy Tư hay đốbùa chữa bệnh cho hắn.
Năm tám tuổi, Lý Giao theo thầy Tư học Mao Sơn đạo thuật, chuyên về vẽ bùa trừ tà, câu thông quỷ thần.
Tiếc là hắn còn nhỏ học không đến nơi đến chốn, sau này lớn lên, hắn vẫn là không ra dạng gì.
Thứ nhấvẽ bùa xấu, cái nữa làm thầy pháp phải can đảm, ngược lại hắn rấsợ quỷ còn hơn ông cố nội hắn sống lại.Năm mười hai tuổi, thầy Tư bảo ba mẹ Lý Giao tổ chức sinh nhậcho Lý Giao, làm lễ cúng đóng Âm Dương Nhãn.
Vậy mà hắn mãi chơi, ngay ngày sinh nhậcòn bị oan hồn dẫn đi chơi ngoài vườn.
Cũng may mẹ hắn tìm được, khi về hỏi lại, mẹ hắn bảo hắn nói xằng bậy, người đó mới chếrồi, đang đám tang.Thế là qua mười hai tuổi, thầy Tư không cách nào đóng Âm Dương Nhãn cho hắn.
Ba mẹ sợ con sau này mang mệnh khổ, cầu thầy Tư giúp đỡ.
Thầy Tư sức có hạn, gửi hắn cho mộngười bạn là thầy Toàn..