Manga (20849) Hình Sự (1252) Hài VL (1913) School Life (2129) Manhwa (3525) Hentai (3359) VLXX (20898) Big Boobs (1470) Oneshot (2942) Viễn Tưởng (4322) Slice of Life (1290) Đô Thị (5694) Xuyên Không (3635) Hài Hước (6460) Cổ Đại (3423) Huyền Huyễn (2255) Truyện Màu (7297) Manhua (4002) Tình Cảm (2066) Bí Ẩn (1881) Audio (10482) Phiêu Lưu (3171) Shoujo (1487) Chính Kịch (6688) Đam Mỹ (4401) Truyện Ma (2462) Hành Động (6495) Kinh Dị (2508) Truyện Chữ (16046) Trọng Sinh (1223) Adult (8404) Ngôn Tình (17397) Tâm Lý (1239) Sắc Hiệp (1288) Supernatural (1328)
Hồng Kông (197) Tây Ban Nha (98) Pháp (388) Indonesia (40) Anh (451) Ý (325) Hàn Quốc (245) Âu Mỹ (242) Thái Lan (380) Thụy Điển (19) Ba Lan (33) Mexico (33) More (27) Argentina (18) Bỉ (28) Trung quốc (196) Nam Phi (19) Mỹ (827) Đức (68) Úc (46) Thổ Nhĩ Kỳ (27) Japan (51) Brazil (36) Philippines (160) United States of America (228) Đài Loan (69) Ấn Độ (106) Nhật Bản (718) Nga (21) Malaysia (42) Hà Lan (26) Việt Nam (2813) China (25) Canada (101) Thụy Sĩ (19)
Thiên Kim Giả Và Kẻ Thừa Kế Thật: Chương 1
Mùng Ba Tết, mẹ tôi—người đã hôn mê suốt một thời gian dài vì bạo bệnh—đột ngột tỉnh lại.
Tôi chết lặng vài giây, rồi không kìm được mà túm lấy ống thở oxy của bà.
Bà ra đi vào buổi sáng. Đến chiều, tro cốt đã được mang về nhà.
Ngân hàng gọi đến, thông báo rằng Vương Phụng Kiều để lại cho tôi sáu mươi triệu tiền thừa kế.
Tôi sướng phát điên, ôm chặt hũ tro, cười lăn lộn trên giường.
“Vương Phụng Kiều, thật không uổng công tôi ‘hiếu thảo’ bao năm!”
“Bà và con nhỏ thiên kim giả kia tính toán cả đời, cuối cùng cũng phải nhường lại hết cho tôi!”
Mùng Ba Tết, mẹ tôi—người đã hôn mê suốt một thời gian dài vì bạo bệnh—đột ngột tỉnh lại.
Tôi chết lặng vài giây, rồi không kìm được mà túm lấy ống thở oxy của bà.
Bà ra đi vào buổi sáng. Đến chiều, tro cốt đã được mang về nhà.
Ngân hàng gọi đến, thông báo rằng Vương Phụng Kiều để lại cho tôi sáu mươi triệu tiền thừa kế.
Tôi sướng phát điên, ôm chặt hũ tro, cười lăn lộn trên giường.
“Vương Phụng Kiều, thật không uổng công tôi ‘hiếu thảo’ bao năm!”
“Bà và con nhỏ thiên kim giả kia tính toán cả đời, cuối cùng cũng phải nhường lại hết cho tôi!”
1.
Mẹ tôi, Vương Phụng Kiều, đột ngột bị nhồi máu cơ tim, phải đưa vào ICU cấp cứu. Cuối cùng, bà qua đời, để lại cho tôi một khoản thừa kế sáu mươi triệu.
Tôi sững sờ, không ngờ nhà mình lại giàu đến vậy.
Có tiền rồi, việc quan trọng nhất phải giải quyết trước. Tôi lập tức gọi cho cậu, báo rằng đám chủ nợ vay nặng lãi không cần phải lo nữa, tôi đã dùng căn cước của mình vay một khoản tiền để giúp họ.
Dù sao thì, sinh thời, mẹ tôi thương cậu nhất. Bà từng nói nếu cậu sống không tốt, bà có chết cũng không nhắm mắt nổi. Giờ tôi phải giúp bà yên lòng chứ?
Buổi sáng, tôi tranh thủ đến ngân hàng, mang theo đầy đủ giấy tờ chứng minh mình là người thừa kế duy nhất.
Chẳng mấy chốc, sáu mươi triệu đã được chuyển sang tên tôi.
Lúc ấy, tôi tiện miệng nói một câu muốn chuyển tiền sang ngân hàng khác, vậy mà mặt ông giám đốc tái mét, hoảng hốt dúi ngay cho tôi bốn thẻ xăng, hai thẻ siêu thị, ba thùng dầu ăn, thêm cả một cái chăn bông.
-Chương 1+
Tôi chết lặng vài giây, rồi không kìm được mà túm lấy ống thở oxy của bà.
Bà ra đi vào buổi sáng. Đến chiều, tro cốt đã được mang về nhà.
Ngân hàng gọi đến, thông báo rằng Vương Phụng Kiều để lại cho tôi sáu mươi triệu tiền thừa kế.
Tôi sướng phát điên, ôm chặt hũ tro, cười lăn lộn trên giường.
“Vương Phụng Kiều, thật không uổng công tôi ‘hiếu thảo’ bao năm!”
“Bà và con nhỏ thiên kim giả kia tính toán cả đời, cuối cùng cũng phải nhường lại hết cho tôi!”
1.
Mẹ tôi, Vương Phụng Kiều, đột ngột bị nhồi máu cơ tim, phải đưa vào ICU cấp cứu. Cuối cùng, bà qua đời, để lại cho tôi một khoản thừa kế sáu mươi triệu.
Tôi sững sờ, không ngờ nhà mình lại giàu đến vậy.
Có tiền rồi, việc quan trọng nhất phải giải quyết trước. Tôi lập tức gọi cho cậu, báo rằng đám chủ nợ vay nặng lãi không cần phải lo nữa, tôi đã dùng căn cước của mình vay một khoản tiền để giúp họ.
Dù sao thì, sinh thời, mẹ tôi thương cậu nhất. Bà từng nói nếu cậu sống không tốt, bà có chết cũng không nhắm mắt nổi. Giờ tôi phải giúp bà yên lòng chứ?
Buổi sáng, tôi tranh thủ đến ngân hàng, mang theo đầy đủ giấy tờ chứng minh mình là người thừa kế duy nhất.
Chẳng mấy chốc, sáu mươi triệu đã được chuyển sang tên tôi.
Lúc ấy, tôi tiện miệng nói một câu muốn chuyển tiền sang ngân hàng khác, vậy mà mặt ông giám đốc tái mét, hoảng hốt dúi ngay cho tôi bốn thẻ xăng, hai thẻ siêu thị, ba thùng dầu ăn, thêm cả một cái chăn bông.

Để lại một bình luận