Mỹ (823) Nhật Bản (556) Âu Mỹ (232) Úc (46) China (21) Đức (72) Brazil (36) Bỉ (28) Hàn Quốc (233) Ba Lan (33) Malaysia (42) Japan (51) Thổ Nhĩ Kỳ (30) More (27) Anh (448) Mexico (33) Đài Loan (67) Thụy Điển (19) United States of America (214) Nam Phi (20) Việt Nam (2801) Pháp (387) Canada (102) Thái Lan (372) Hà Lan (25) Ý (324) Argentina (18) Nga (21) Ấn Độ (106) Trung quốc (178) Indonesia (40) Hồng Kông (191) Thụy Sĩ (19) Tây Ban Nha (98) Philippines (160)Tổng Tài Lãnh Khốc: Vợ Câm Đừng Bỏ Anh Một Mình! - Chương 1
Tác giả : Khiết Tử Giang
Thể loại : hôn nhân ép buộc, cưới trước yêu sau, SE.
Nv chính: Hạ Lãng x Lâm Minh Minh
_____________________________
Cả hai đến với nhau chỉ vì mong ước của hai bên gia đình. Trong lòng anh vào thời điểm ấy đã có người mình yêu cho nên cứ thế mà hành hạ người con gái được gọi là “ Hạ phu nhân ” kia.
Tưởng chừng sau khoảng thời gian sống bên cạnh nhau thì anh sẽ có chút rung động nhưng đến ngày người con gái ấy quay trở lại, mọi sự cố gắng, hi vọng đều biến thành con số không.
Vô vọng, tuyệt vọng…
Đến lúc Hạ Lãng nhận ra bản thân đã sai lầm thì đã quá muộn màng, anh ta bắt đầu theo đuổi người vợ từng có những tháng ngày đau khổ khi ở bên mình.
Sau khoảng thời gian vượt qua thử thách gian truân, liệu họ có thể về bên nhau rồi làm lại cuộc đời mới chứ? Nhấn theo dõi để biết thêm chi tiết!
*Lưu ý: Yếu tố trong truyện hoàn toàn hư cấu, không có thật.
( Nội dung truyện đã qua chỉnh sửa nhiều lần, viết theo motip đã cũ xin đừng ném đá )
Truyện này do Khiết Tử Giang ( Ciara ) cho phép phim79.com đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.com
**Trước khi đọc mình muốn nói đây là một bộ tiểu thuyết do mình viết còn đôi phần sai sót mong các bạn thông cảm cho.
( - ) Thể hiện lời đối thoại của nhân vật.
( * ) Tin nhắn.
( “ ” ) là suy nghĩ của nhân vật.
( [ ] ) thuật ngữ.
Thể loại : Ngược, SE, H+ nhè nhẹ nên mong các bạn chú ý trước khi đọc.
Mọi điều xảy ra trong tiểu thuyết này điều không có thật nên mong mọi người đừng ném đá**!!!
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
...----------------...
___________________________________________
- Cô nhìn tôi làm gì vậy hả ? Không phải buổi hôn lễ ngày hôm nay đã như những gì cô mong muốn rồi sao ? Đừng nhìn tôi nữa, tôi sắp ói rồi đấy !
Cô chỉ biết nở một nụ cười gượng gạo.
Năm nay, cô đã hai mươi hai tuổi, một độ tuổi rất đẹp và trẻ trung. Nhưng cô lại bị câm từ nhỏ, thật sự rất đáng thương ! Mọi người chung quanh cô điều khinh khi cô, họ nói cô bị câm chắc hẳn là ở kiếp trước đã làm quá nhiều chuyện xấu. Lúc nào họ gặp cô cũng không quên lăng mạ !
Nhưng... hôm nay là hôn lễ của cô với người mà cô đã đặt tình cảm từ lúc còn nhỏ. Một khoảng thời gian dài.
Người sẽ là người bên cạnh cô tới suốt đời này, chính là Hạ Lãng ! Một người có tiếng tăm trong giới làm ăn.
Hôm nay lại là ngày anh tổ chức hôn lễ, biết bao nhiêu người thuộc giới thượng lưu tới đây chúc mừng. Anh ngẫm nghĩ nếu như họ biết người vợ sẽ cũng anh chung sống cả đời là một cô vợ câm thì phải làm sao đây ? Không biết núp mặt ở nơi nào nữa !
- Mời cô dâu và chú rể bước vào lễ đường cùng với sự chúc phúc của ba mẹ, gia đình cũng như khách mời hai bên !
Tiếng vỗ tay không ngừng. Nhưng ở đằng sau những tiếng vỗ tay ấy là những lời chế giễu anh và cô :
- Đúng là xứng đôi ! Một cô vợ câm và một anh chồng lạnh lùng, hách dịch !
- Nghe đâu cô ta bị câm đấy ! Không biết cô ta đã làm cách nào để tiếp cận được anh Hạ nữa, đúng là cáo già mà!
- Người câm như ả cũng lấy được anh Hạ đây sao? Số hưởng thật đấy!
- Nghĩ sao mà Hạ tiên sinh là cưới một người như cô ta, chắc chắn là cô ta đã giở thủ đoạn gì đó ! Chứ nhìn xem đi, tiểu thư của nhà họ Đường, Đường Giang Mặc ! Xinh lung linh thế còn gì... vã lại còn sinh ra trong gia đình gia giáo, có thế lực trong giới làm ăn này đây ! Còn nhìn cô ta đi, một con nhỏ bị câm như vậy làm sao có thể so sánh được với cô Giang Mặc được đây ? Chỉ khiến người ta thêm buồn cười.
Tất cả những lời nói to nhỏ ấy cô điều nghe được cả, cô rất buồn khi nghe được những lời không mấy tốt đẹp về mình ! Nhưng miệng là của người ta, mình làm sao có thể khiến họ im miệng lại được đây chứ ?
- Bọn họ chả nói đúng à mà cô nhìn châm châm thế ? Cứ lo mà cử hành hôn lễ đi.
Không biết gia đình hai bên đã nghĩ gì mà lại đặt ra hôn ước từ nhỏ cho anh và cô ! Rõ ràng là bên gia đình của Hạ Lãng đã biết cô bị câm từ trước, thế mà bây giờ lại chỉ trích trách móc “ tại sao tôi lại có một đứa con dâu câm như vậy ! "
- Cậu Hạ Lãng, cậu có đồng ý chung sống với cô...
Chưa kịp nói xong thì đã bị anh ta chen ngang lời nói : - Tôi đồng ý !
Trên khuôn mặt cha sứ có vẻ sợ hãi nhưng vẫn cố gắng vượt qua.
- Được ! Thế còn cô ? Cô Lâm Minh Minh, cô có đồng ý sánh vai cùng cậu Hạ Lãng đây không ? Cho dù là có ốm đau bệnh tật gì đi chăng nữa vẫn không bao giờ từ bỏ cậu ấy ?
Cô gật đầu lia lịa ra hiệu đồng ý !
- Vậy được ! Hai người hãy trao nhẫn cho nhau, sau đó hai người chính thức trở thành vợ chồng đời đời kiếp kiếp !
Cái gì mà đời đời kiếp kiếp, không chừng dăm ba hôm mình lại ly hôn với cô ta. Anh suy nghĩ.
Sau khi kết thúc hôn lễ, anh đưa cô về nhà ! Vẻ mặt của anh ta không mấy là vui.
- Xuống xe !
Đi được một đoạn ngắn, anh lại kêu cô xuống xe ? Thế cô biết làm sao để về được nhà đây ? Bây giờ đã tối đến như vậy thì làm gì có xe mà cô bắt về ?
Cô cố gắng ra giấu hiệu với anh !
- Cô bị câm chứ tôi đâu có câm ? Cô quơ tay múa chân gì làm sao tôi biết? Cũng may tôi có một tờ giấy trắng ở đây này, viết vào đó, xong đưa cho tôi.
Thế là cô nhận mảnh giấy nhỏ từ anh, vội vã ghi những gì mình muốn nói vào trong mảnh giấy ấy! Chẳng lẽ đây chính là cách giao tiếp mãi mãi cho hai người hay sao? Nếu cứ cái đà này chẳng khác nào anh ta nói chuyện với cái đầu gối.
- Bây giờ đã khuya, không có xe để đón đâu, vậy sao em về được ạ?
Anh đọc những gì cô ghi trong giấy, nở ra một nụ cười mỉa mai.
- Đó là chuyện của cô ! Đâu liên quan đến tôi ? Còn bây giờ thì cút xuống xe giùm đi. Tôi còn phải đi họp nữa đấy! Đây là một dự án rất quan trọng.
Anh ta vẫn cứ như vậy, lúc nào cũng công việc và công việc ! Chưa từng nghĩ đến cảm nhận của cô. Nhưng làm gì có vụ bây giờ đã gần mười hai giờ đêm làm gì đi họp vào lúc này ? Chẳng lẽ anh ta biện đại một lý do nhầm mục đích né tránh cô... Anh ta ghét cô đến như vậy hay sao ? Ngay cả đưa cô về cũng không thể ư?
Cô đành tự thân vận động mà đi về nhà. Trên đôi chân cô đầy những vết hằn, đó là do trên đường đá như này cô không thể mang giày cao gót được, như vậy càng lâu đến nhà hơn nữa.
Cô suy nghĩ : - cứ cái đà này chắc rạng sáng mới về tới nhà đây mà! Haizzz... cũng đã rất lâu rồi mình chưa được đi bộ, cứ coi như tập thể dục vậy!
Bản thân cô cũng không biết vì sao anh ta lại ghét mình đến như thế ! Anh ta bây giờ thật sự rất khác so với lúc trước.
Những gì lúc trước, anh đối xử với cô thật sự đã khác với bây giờ rất nhiều rồi. Khi còn ở trường đại học lúc nào anh cũng gọi cô là Tiểu Minh và bây giờ cách anh ấy gọi sao nó lại khác đến như vậy. Một con người hoàn toàn khác, ngay cả tên của cô anh cũng chẳng muốn nói đến ! Và cả một cái nhìn mặt cũng không huống chi là gọi tên thân mật như vậy sao ?
Chỉ có thể trong giấc mơ!
Lượt xem: 930
Thể loại: Tổng Tài, Truy Thê, Truyện Chữ
Thời lượng: 105/105

Để lại một bình luận