Mỹ (827) Nam Phi (20) Thái Lan (380) Đức (68) Thổ Nhĩ Kỳ (30) China (25) Việt Nam (2813) Philippines (160) Japan (51) Thụy Điển (19) Pháp (388) Trung quốc (192) Hà Lan (26) Malaysia (42) Thụy Sĩ (19) Canada (100) Anh (450) Tây Ban Nha (98) Ấn Độ (106) Hàn Quốc (239) United States of America (228) Nhật Bản (709) Mexico (33) Ý (324) More (27) Nga (21) Âu Mỹ (231) Bỉ (28) Indonesia (40) Đài Loan (69) Úc (46) Argentina (18) Hồng Kông (196) Brazil (36) Ba Lan (33)Truyện Em Là Bảo Bối Của Tụi Anh: Chương 1
Thể loại: Ngôn tình, sủng, hiện đại, hắc bang, NP (1v3), HE Giới thiệu Khuynh Tâm Giao là một mỹ nhân dễ gần, vì một tai nạn xảy ra mà cô mới biết mình lại là tiểu thư bị thất lạc của một gia tộc thế gia. Sau đó, cô trở lại nơi cô thuộc về, và qua lại với cả hai giới hắc bạch, trở thành một cô gái nổi tiếng trong giới. Lương Triều Vỹ là đại thiểu gia của nhà họ Lương, một người lạnh lùng, tàn nhẫn. Dù mới 24 tuổi nhưng anh đã là lão đại của bang Lôi Thần. Lương Nam Triết là em trai của Lương Triều Vỹ, con thứ nhà họ Lương, anh ngang ngược, không coi ai ra gì, anh cũng ở trong hắc đạo, là đường chủ của bang Lôi Thần. Nhiếp An Thái là tân chủ của Lôi Thần, anh lãnh khóc, anh tàn bạo, bao cô gái thích vẻ ngoài soái khí của anh. Và đây là câu chuyện tình yêu của họ…
- Mẹ ơi!!! Mẹ tỉnh lại đi, con xin mẹ đấy. Mẹ à!!!!
- Tại sao mẹ lại bỏ con, tại sao, làm ơn mà, mẹ tỉnh lại đi - cô
Cô vẫn cứ khóc, cô tự hỏi: " Sao mẹ lại bỏ cô mà đi? " Cô câm hận cái người đã đâm xe vào mẹ cô. Tai nạn sao? Không! nó là giết người. Cô thề sẽ giúp mẹ trả mối thù này. Cô ngất đi, gương mặt cô mệt mỏi khôn xiết. Đằng xa có bóng dáng ba chàng trai đứng nhìn cô. Họ bước lại đưa cô vào bệnh viện. Cô được chăm sóc đặc biệt vì khi tới thì người cô ướt nhem làm cô bị sốt cao, cô thật kiệt sức.Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy, đôi mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, một nơi xa lạ và lạnh lẽo, mùi thuốc ở đây thật nồng nặc làm cô khó chịu, bỗng có tiếng mở cửa:
- Cô tỉnh rồi à, có sao không?-???
-....- cô
- Cô định im lặng thế sao? Tôi là đưa cô vào bệnh viện đấy, không cảm ơn tôi một tiếng sao? -???
- Nước - cô đương nhiên khát nước rồi, sốt kia mà.
- Đây.-anh chàng đó đỡ cô ngồi dậy rồi giúp cô uống nước.
- Cảm ơn.- cô
- Không có gì -???
- Anh tên gì? -cô
- Tôi tên Lương Triều Vỹ- Triều Vỹ
- Mẹ....mẹ tôi...- cô
- Mẹ cô ở phòng người mất đấy, cô muốn qua đó chứ - Triều Vỹ
- Muốn - cô. Anh đưa cô qua đó, đứng cạnh giường của mẹ cô, nước mắt cô lại rơi, gương mặt của mẹ cô thật bình yên:
- Mẹ, tạm biệt mẹ. Con gái sẽ bắt cái người đã làm cho mẹ ra đi phải trả giá. Con yêu mẹ.-cô. Cô đứng dậy lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt mình rồi đi ra ngoài hít thở không khí trong lành ở đây. Anh hỏi:
- Rốt cuộc cô và mẹ cô đã xảy ra chuyện gì?
- Đêm hôm đó, tôi và mẹ đi mua đồ, tôi và mẹ chỉ sống một mình. Trên lúc đang mua đồ thì tôi nghe điện thoại, tôi ra ngoài mẹ tôi cũng đi theo. Không ngờ có một chiếc xe tải chạy thẳng tới chỗ mẹ tôi. Sau đó thì mẹ tôi bất tỉnh tắt thở còn tên tài xế thì biến mất.-cô rưng rưng
- Còn cha cô đâu? - Triều Vỹ
- Tôi không có cha, mãi mãi không có, cho dù có thì tôi cũng không muốn có - cô
- Vậy sao? - Triều Vỹ. Bỗng:
- Anh trai. Cô gái ở đây sao?
- Ừ. - Triều Vỹ
- Đồ kiệm lời - Nam Triết
- Hai người thôi đi - cậu
- An Thái, tới rồi à. -anh
- Ừ - An Thái. Cô mỉm cười vì ba người này cũng thú vị đó chứ, cô quay lưng bước vào trong, nằm xuống giường bệnh, suy nghĩ:
" Cô đã từng có cha, đã từng có mẹ, đã từng có một gia đình hạnh phúc nhưng rồi một ngày cha cô dẫn một người phụ nữ khác về còn có cả cô con gái tên Lâm Tuệ Nhi nữa chứ. Cô và mẹ đã ra khỏi nhà sống với nhau nhưng bây giờ mẹ cô cũng bỏ cô đi.''
Đang nằm nghĩ ngợi thì anh đi vào:
- Cô đang suy nghĩ gì vậy? - Triều Vỹ
- Không có gì - cô
- Ừm, giờ có ai chăm sóc cô không? - Triều Vỹ
- Không - cô
- Còn người nhà? - Triều Vỹ
- Không -cô
- Vậy cô theo tôi đi - Triều Vỹ
- Theo anh? - cô
- Ừ, theo tôi, tôi sẽ giúp cô trả thù kể cả cha cô.- Triều Vỹ
- Thật? -cô
- Thật. Hợp đồng, à không hôn ước là 100 ngày có thể lâu hơn và cô phải hôn ước với 3 người đấy. - Triều Vỹ
- Được thôi - cô. Cậu và hắn bước vào:
- Cô tên gì?- An Thái
- Khuynh Tâm Giao- cô
- Cô họ Khuynh? - Nam Triết
- Không! Họ Lâm nhưng tôi đổi rồi -cô.Phải, cô đã đổi họ của mình, cô không muốn mang cái họ của người cha tồi đó. Cô yêu mẹ mình, cô yêu cái họ của mẹ, mẹ cô tên Khuynh Lạp Như. Cô bây giờ có hôn ước với 3 con người đập trai à không đẹp trai này. Cuộc sống mở ra chương mới...
Lượt xem: 1487
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ
Số chương: 43/96

Để lại một bình luận