
Lục Địa Kiện Tiên
AUX 103/??
966 Theo dõi 0
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
TXT 610/??
547 Theo dõi 0
Frankenstein
VGA 5/5
551 Theo dõi 0Tuế Nguyệt Như Ca: Chương 1
Cứ ngỡ là một buổi hẹn hò lãng mạn, nào ngờ lại là một âm mưu đã được ấp ủ từ trước. An Ca trở thành nạn nhân trong tay bạn trai và bạn thân mình. Linh hồn cô lưu lạc đến một nơi xa lạ, nhập vào một cơ thể khác. Tại đây cô sống với một thân phận mới, đối mặt với nhiều điều kỳ lạ, và luôn tìm cách trở về nhà…
Truyện này do Dĩnh Hy Nguyệt Bảo cho phép phim79.com đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.com
5 giờ chiều, vừa đến giờ tan ca, An Ca tắmáy tính, dọn dẹp đồ chuẩn bị về. Điện thoại cô rung lên, là cuộc gọi của bạn thân, Tôn Yên. Cô chần chừ không muốn nghe, bởi vì dạo gần đây cô mới phát hiện bạn thân mình và bạn trai có qua lại. Chuông reo đến cuối rồi tắt, An Ca vẫn tiếp tục bận rộn việc của mình. Lúc cô đứng dậy chuẩn bị đi thì điện thoại lại reo lên một lần nữa. An Ca thở dài một hơi rồi mới bắmáy. Đối phương vừa nghe đã vội lên tiếng:
"Tiểu An An, cậu đang bận gì hả, sao không bắmáy?"
"Lúc trưa có buổi họp, tớ tắchuông quên mở lại, lúc nãy đang dọn dẹp nên không để ý."
"À. Chúng ta hẹn hôm nay đi chơi, cậu đừng có quên nha."
An Ca thậsự đã quên mấchuyện này. Cô xem thời gian, vẫn còn 1 tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Cô gật đầu, nhưng nhận ra hai người đang nói chuyện điện thoại, đối phương không thể thấy nên nói:
"Tớ biếrồi."
An Ca đi xuống gara lấy xe lái về nhà. Vừa vào nhà đã thấy em trai An Tường ngồi vắchéo chân chơi game trên điện thoại. Đứa trẻ này vẫn còn đang học đại học cho nên rấthảnh thơi, không bận rộn như cô. An Ca đi đến bên cạnh đánh nhẹ vào đầu cậu nói:
"Thằng nhóc này, nếu như em có thể bỏ chútâm tư vào công ty giống như vào game thì chị rấmừng đấy."
An Tường vẫn không ngẩng đầu, tập trung đánh đánh giếgiết, nói:
"Em là luậsư, không phải nhà thiếkế, sao mà giúp chị được."
"Cho em học luậkhông phải để về cãi với chị nha, cẩn thận bị đánh đấy."
"Mẹ ơi, chị bắnạcon."
Lần nào cũng dùng đến chiêu này mà không biếchán. An Ca đánh vào đầu cậu một cái nữa rồi đi lên lầu. Bỏ lại phía sau là tiếng hécay cú của cậu:
"Đã bảo đừng đánh vào đầu, em ngốc rồi chị phải nuôi em đấy."
An Ca cười lạnh, chị đây còn không đủ sức nuôi nhóc sao?
An Ca đi lên mộchúrồi đi xuống với bộ dáng khác. Cô mặc mộchiếc váy dài, kèm chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, tóc búi gọn gàng. An Tường nhìn thấy cô sửa soạn liền thắc mắc:
"Chị định đi đâu à?"
"Ừ, đi với Lăng Phong và Tôn Yên."
"Lại là anh ta."
An Tường bày ra vẻ mặchán ghét. Cậu vốn không có thiện cảm với người bạn trai này của An Ca. Mỗi lần gặp, cậu đều sẽ phớlờ anh ta, mặc kệ đối phương đang niềm nở với mình, dù có bị mắng cậu cũng vẫn như vậy. Không hiểu sao, cậu cứ cảm thấy Lăng Phong tiếp cận chị mình không có ý tốt.
Tại sao cậu lại có ý nghĩ như vậy?
Bởi vì gia thế của họ cũng thuộc hàng giàu nứđố đổ vách. Công ty gia đình nổi tiếng trong giới bấđộng sản. An Ca lại tự mình mở mộcông ty thiếkế thời trang, rấđược ưa chuộng. Gia cảnh tốnhư thế, ai mà cưới được cô, khẳng định là một bước lên mây.
An Ca biếcậu là muốn tốcho cô, nhưng cô lại không muốn nghĩ xấu cho anh. Hai người quen biếnhau từ trung học, lên đại học thì yêu nhau cho đến bây giờ. Hai bên cũng đã ra mắgia đình, đều rấưng ý với đối phương. Thế nhưng gần đây cô phát hiện anh và Tôn Yên thường xuyên qua lại. Vì không muốn đánh rắn động cỏ kẻo làm hỏng chuyện, cô âm thầm quan sáhai người họ. Chỉ là, chưa phát hiện ra điểm nào đáng nghi.
Lăng Phong lái xe đưa hai người đi ăn. Sau đó Tôn Yên đề nghị muốn đi xem nguyệthực. Hôm nay trên mạng liên tục đưa tin sẽ có nguyệthực. An Ca đối với mấy hiện tượng thiên văn học này không có hứng thú lắm. Phải thừa nhận rằng đúng là cô không có tế bào lãng mạn, cho nên mấy chuyện này đối với cô rấbình thường. Nhưng Tôn Yên cứ mộmực muốn xem, cô chỉ đành đồng ý đi cùng hai người họ.
Tại nơi thành phố xa hoa này, muốn xem được nguyệthực rõ ràng thì phải tìm đến mộnơi vắng. Thế là Lăng Phong lái xe đến một vách núi để xem. Anh ta nói ở đây tuy nguy hiểm nhưng là nơi thích hợp để xem nguyệthực. Anh ta còn luôn miệng dặn hai người phải cẩn thận. An Ca nhìn xuống thử, phía dưới vách núi có sông, nước chảy rấxiết, nếu không cẩn thận rơi xuống, nói không chừng thậsự sẽ bỏ mạng. An Ca nghi hoặc nhìn hai người đang cười cười nói nói kia suy ngẫm. Tuy thành phố này đông đúc thật, nhưng cũng không hẳn là không có chỗ để ngắm, tại sao cứ phải nhấđịnh đến nơi vừa hẻo lánh vừa nguy hiểm này.
"A, mau xem, nguyệthực bắt đầu rồi."
Đang mải suy nghĩ lung tung, độnhiên tiếng hécủa Tôn Yên kéo cô về thực tại. Nhìn vẻ mặtươi cười của cô bạn thân, có lẽ là cô đã nghĩ nhiều rồi. Dạo gần đây công việc bận rộn, không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, chắc là ảnh hưởng đến tinh thần, khiến cô suy nghĩ linh tinh. An Ca gạbỏ những ý nghĩ đó, ngẩng đầu nhìn trời. Làm việc mệt mỏi, nên để đầu óc thư giãn rồi.
Vào lúc không chú ý, An Ca cảm giác có người phía sau đẩy mình. Cô bị trượchân ngã xuống. Bởi vì quá bấngờ, cô không bám vào được cái gì, cứ thế bị rơi tự do xuống. Thân thể rơi vào nước, cô cố gắng vùng vẫy nhưng không có ích gì. Đến khi kiệsức, cô dần bị chìm xuống nước. Trước khi nhắm mắt, An Ca đã nhìn thấy mộngười đang bơi về phía mình, nhưng không kịp nhìn rõ mặt thì đã rơi vào hôn mê.