Xà Quân: Chương 1

Editor: Phong Dạ
Thể loại: hiện đại văn, huyền huyễn,chuyển thế, nhất thụ nhất công,  HE.

Xà quân 1

A Quân dạo chơi ở ngoài thành, cẩn thận dưới chân,

Nhưng hắn lại vô ý một cái khiến mình trượt chân té xuống núi rơi vào một hang động

Động tối đen không thấy năm ngón tay, A Quân sờ soạng, dùng bật lửa đốt một thứ gì đó. Trong phút chốc, hắn bị thứ nhìn thấy trước mắt làm cho rung động! Đây là một tuyệt sắc nam tử đang giương mắt nhìn hắn a!

Namtử trước mặt kia như đang chịu đựng một loại thống khổ, chỉ thấy hắn cắn răng cúi đầu nhẫn nại  trong chốc lát, cuối cùng mới lên tiếng.

Thanh âm rất nhỏ, tựa như là xà vậy: “Hỗn đản, ngươi đang đốt cái đuôi của ta đó!!”

Xà quân ( hai)

“A a ~~! Thật có lỗi!” A Quân nhanh tay dập tắt ngọn lửa, vội vàng tìm một nhánh cây khác để đốt.

Chính là mỹ nam tử trước mắt kia thần sắc thống khổ vẫn chưa biến mất, dựa vào ánh lửa, A Quân thấy được bụng hắn nhô ra cao.

“Ngươi, ngươi không phải là sắp sinh chứ?” đáng lẽ phải hỏi là bị trúng độc hay gì chứ, A Quân lại đang bối rối không tự giác mà phun ra câu nói ngu ngốc này. A Quân hối hận không thôi, nhưng lời đã nói, cũng không có cách nào thu về được.

“Sinh?” Trong thần sắc thống khổ của mỹ nam tử kia tăng thêm vài phần khó hiểu.

Tình cảnh kế tiếp như thế nào, A Quân kiếp này sợ khó có thể quên được, có lẽ đối với hắn mà nói ít nhất hắn tình nguyện nhìn cảnh  nam nhân sinh con còn hơn.

Trước mắt mỹ nam tử che bụng lăn một hồi, y bắt đầu nôn mửa, trước bụng nhô ra một cái đùi người, một nửa phần thân tiêu biến, đôi chân ngày càng lớn. Tiếp theo là thân thể, tay, đầu……

“Khụ khụ…… Thoải mái hơn nhiều, không nghĩ tới nguyên nhân là thể tích sai biệt……” Mỹ nam tử lau nhẹ khóe miệng bắt đầu giải thích, “Chính là ta đang biến hóa thành người, thân thể con người khác với cơ thể trước đây của ta làm cho ta phải chống cự khổ sở…… Này! Ngươi bị sao thế?!”

Kỳ thật cũng không có gì, A Quân chỉ là ngất đi thôi mà thôi.

“Ai…… Ngươi thật là……” Xà quân nhặt lên cây đuốc, làm cho ánh lửa chiếu sáng lên  khuôn mặt A Quân, “Kỳ thật ta muốn nói cho ngươi biết, ta sẽ không ăn thịt ngươi, ngươi một ngàn năm trước đã từng cứu ta……”

Một ngàn năm trước, ngươi đã cứu ta, khi đó nhìn người có điểm vô dụng.

Một ngàn năm sau, ta gặp lại ngươi, hiện tại ngươi vẫn là vô dụng như cũ.

A Quân cảm giác được có một bàn tay đang vuốt ve mặt mình, bàn tay đó … lạnh ngắt.

A Quân mở mắt ra, phát hiện mình lúc này không phải ở trong huyệt động, mà là đang ở bài cỏ trong rừng.Cỏ xanh mềm mại tản mát ra hơi thở tươi mắt, ánh nắng ấm áp tỏa chiếu trên người làm cho A Quân cảm thấy có một cổ khoan khoái dễ chịu nói không nên lời. Trước mắt vẫn là khuôn mặt tuấn tú nhìn thấy trước lúc ngất xỉu, bởi vì ở ngoài huyệt động nên giờ hắn có dịp thấy rõ hơn, thật sự là hoàn mỹ đến mức khiền người ta ganh tị!

Nếu bên cạnh có một người bằng hữu như vậy, Chỉ sợ chính mình cả đời cũng không có lấy một người yêu. A Quân thầm nghĩ.

“Ngươi tỉnh?” Người nọ hướng hắn mỉm cười.

“Ừm......” A Quân liền như vậy ngơ ngác đáp lời, tất nhiên cũng quên mất sợ hãi. Có lẽ, người trước mặt hắn ôn nhu làm cho hắn không còn cảm giác nguy hiểm.

“Trước hết ăn một chút gì đi?”

Người nọ hướng hắn đưa đến một thứ đồ vật, nhìn có vẻ quen quen, hình như là thịt nướng.

“Cám ơn.” A Quân tiếp nhận, hắn cũng đói bụng, chính là vừa mới đem thịt nhét vào miệng, trong bụng nổi lên nghi hoặc: “Đây là thịt có phải không?”

“Loài người các ngươi có thói quen ăn chín, ta thấy nhổ ra có điểm lãng phí, dù sao ta cũng no rồi.” Người nọ mỉm cười như trước.

“Không ——!”
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 950

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 73/73

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Từ khóa: