Manga (20920) Xuyên Không (3655) Hentai (3368) Hình Sự (1253) Audio (10495) Tình Cảm (2076) Trọng Sinh (1230) Hài Hước (6482) Phiêu Lưu (3182) Kinh Dị (2511) Truyện Màu (7338) Viễn Tưởng (4325) Truyện Ma (2462) Oneshot (2981) Sắc Hiệp (1287) Manhwa (3526) VLXX (21013) Slice of Life (1286) School Life (2126) Manhua (4036) Big Boobs (1513) Shoujo (1487) Ngôn Tình (17436) Đam Mỹ (4405) Đô Thị (5703) Huyền Huyễn (2264) Supernatural (1328) Cổ Đại (3435) Tâm Lý (1255) Hài VL (1913) Hành Động (6518) Truyện Chữ (16057) Adult (8449) Chính Kịch (6712) Bí Ẩn (1893)
Mỹ (827) Hồng Kông (197) Malaysia (42) Ba Lan (33) Nam Phi (19) Bỉ (28) United States of America (228) Hà Lan (26) China (31) Trung quốc (210) Ý (340) Hàn Quốc (245) Thụy Sĩ (19) Mexico (33) Tây Ban Nha (98) Indonesia (40) Japan (51) Đức (68) Anh (451) Âu Mỹ (255) Nhật Bản (779) Pháp (388) Ấn Độ (106) Thụy Điển (19) Canada (101) Việt Nam (2856) Thổ Nhĩ Kỳ (27) Nga (21) Đài Loan (69) Thái Lan (380) Úc (46) More (27) Philippines (160) Argentina (18) Brazil (36)
Xuân Hoa Thắng Quân: Chương 1
GIỚI THIỆU: Năm tôi lên bốn, bị phát hiện là vừa điếc vừa câm. Bà nội đưa tôi lên núi, trói vào gốc cây. “Trời sinh đã câm điếc, cho người ta cũng chẳng ai nhận.” “Vứt đi là vừa, còn có thể sinh thêm một đứa cháu trai.” Mẹ tôi – […]
GIỚI THIỆU:
Năm tôi lên bốn, bị phát hiện là vừa điếc vừa câm. Bà nội đưa tôi lên núi, trói vào gốc cây.
“Trời sinh đã câm điếc, cho người ta cũng chẳng ai nhận.”
“Vứt đi là vừa, còn có thể sinh thêm một đứa cháu trai.”
Mẹ tôi – người xưa nay luôn hiền lành nghe lời – đột nhiên phát điên, cầm d.a.o làm bếp c.h.é.m loạn khắp nơi, cứu được mạng tôi, rồi ly hôn với bố tôi.
Bà nội chống nạnh đứng ở cửa mắng:
“Con gà không đẻ trứng sớm muộn gì cũng nên ly hôn, ly rồi thì Chấn Hoa nhà ta còn có thể cưới được gái trinh.”
Vậy mà sau này bà lại quỳ xuống cầu xin mẹ tôi:
“Một ngày làm vợ chồng, trăm ngày nghĩa tình. Thắng Quân là con cháu nhà họ Chu chúng tôi, chẳng lẽ lại mặc kệ bố nó, mặc kệ cả bà nội này sao...”
01
Bố mẹ tôi cưới nhau chưa bao lâu thì có tôi.
Bác dâu sinh liền ba đứa, tất cả đều là con gái, mà nhà họ Chu lại đang thiếu một “thái tử gia” để nối dõi cơ nghiệp.
Ông nội và bà nội đặt hết kỳ vọng vào cái thai này.
Ông nội chuẩn bị pháo từ sớm, còn bà nội thì bỏ ra một khoản tiền lớn để mua hẳn hai cân thịt ba chỉ.
Mẹ tôi đau đớn suốt hai ngày hai đêm, một chân gần như đã bước qua Quỷ Môn Quan mới sinh được tôi — một đứa con gái.
Ông nội cất gọn dàn pháo đã bày sẵn.
Bà nội xông vào phòng liền mắng mẹ tôi tới tấp:
“Ngày nào cũng cho cô ăn trứng bồi bổ, việc nặng trong nhà cũng chẳng bắt cô làm.”
“Kết quả là lại sinh ra cái thứ lỗ vốn này!”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Hồi đó lẽ ra tôi không nên đồng ý cho hai người lấy nhau, loại con gái tự chạy đến tận cửa nhà người ta thì có tốt lành gì chứ?”
“Tuổi tác cũng chẳng còn nhỏ, mới đến với Chấn Hoa, tôi thấy chắc ở quê đã từng lấy chồng rồi, không sinh nổi con trai nên mới chạy xa thế này…”
Bố tôi gặp mẹ khi đang phục vụ trong quân đội.
Ông nói sẽ bảo vệ mẹ suốt đời, cho mẹ được sống những ngày ăn no mặc ấm.
Vì lời ấy, mẹ bất chấp sự phản đối của cả gia đình, vượt ngàn dặm theo ông đến nơi này.
Năm đó, mẹ mới hai mươi mốt tuổi.
Nếu là bây giờ thì vẫn là một cô sinh viên trẻ trung ngây thơ, nhưng khi ấy, đã bị xem là “gái ế”.
Bố tôi ngồi bên mép giường, cúi đầu rít từng hơi t.h.u.ố.c Tương Tư Điểu, không nói một lời.
Bà nội càng nói càng hăng, ôm lấy tôi — khi ấy còn chưa mở mắt.
“Chấn Hoa ăn cơm nhà nước, sinh quá quy định là mất việc đấy.”
“Nhân lúc đứa nhỏ còn chưa b.ú sữa, tôi đem nó đi ngay bây giờ.”
“Hai đứa sinh lại một thằng con trai.”
…
Nhưng đem cho ai đây?
Lúc ấy ở quê, chẳng có nhà nào thiếu con gái cả.
Mẹ tôi, người còn đang bê bết máu, lao tới giật lấy tôi từ tay bà nội, khóc lóc gào thét:
“Nếu các người dám đem con gái tôi đi, ngày mai tôi sẽ treo cổ c.h.ế.t ở nhà họ Chu!”
“Thành quỷ rồi, tôi sẽ ám các người ngày đêm không yên!”
Bà nội cũng nổi điên:
“Đồ đàn bà rẻ mạt không sinh nổi con trai mà còn dám đe dọa tôi à?”
“Giờ cô đi c.h.ế.t đi, c.h.ế.t cùng với cái thứ của nợ này luôn cho rồi.”
“Chấn Hoa nhà tôi ăn cơm nhà nước, tướng mạo đàng hoàng, hôm nay cô c.h.ế.t, ngày mai nó có thể cưới ngay một cô gái trinh về sinh cho tôi đứa cháu trai vàng ngọc!”
-Chương 1+
Năm tôi lên bốn, bị phát hiện là vừa điếc vừa câm. Bà nội đưa tôi lên núi, trói vào gốc cây.
“Trời sinh đã câm điếc, cho người ta cũng chẳng ai nhận.”
“Vứt đi là vừa, còn có thể sinh thêm một đứa cháu trai.”
Mẹ tôi – người xưa nay luôn hiền lành nghe lời – đột nhiên phát điên, cầm d.a.o làm bếp c.h.é.m loạn khắp nơi, cứu được mạng tôi, rồi ly hôn với bố tôi.
Bà nội chống nạnh đứng ở cửa mắng:
“Con gà không đẻ trứng sớm muộn gì cũng nên ly hôn, ly rồi thì Chấn Hoa nhà ta còn có thể cưới được gái trinh.”
Vậy mà sau này bà lại quỳ xuống cầu xin mẹ tôi:
“Một ngày làm vợ chồng, trăm ngày nghĩa tình. Thắng Quân là con cháu nhà họ Chu chúng tôi, chẳng lẽ lại mặc kệ bố nó, mặc kệ cả bà nội này sao...”
01
Bố mẹ tôi cưới nhau chưa bao lâu thì có tôi.
Bác dâu sinh liền ba đứa, tất cả đều là con gái, mà nhà họ Chu lại đang thiếu một “thái tử gia” để nối dõi cơ nghiệp.
Ông nội và bà nội đặt hết kỳ vọng vào cái thai này.
Ông nội chuẩn bị pháo từ sớm, còn bà nội thì bỏ ra một khoản tiền lớn để mua hẳn hai cân thịt ba chỉ.
Mẹ tôi đau đớn suốt hai ngày hai đêm, một chân gần như đã bước qua Quỷ Môn Quan mới sinh được tôi — một đứa con gái.
Ông nội cất gọn dàn pháo đã bày sẵn.
Bà nội xông vào phòng liền mắng mẹ tôi tới tấp:
“Ngày nào cũng cho cô ăn trứng bồi bổ, việc nặng trong nhà cũng chẳng bắt cô làm.”
“Kết quả là lại sinh ra cái thứ lỗ vốn này!”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Hồi đó lẽ ra tôi không nên đồng ý cho hai người lấy nhau, loại con gái tự chạy đến tận cửa nhà người ta thì có tốt lành gì chứ?”
“Tuổi tác cũng chẳng còn nhỏ, mới đến với Chấn Hoa, tôi thấy chắc ở quê đã từng lấy chồng rồi, không sinh nổi con trai nên mới chạy xa thế này…”
Bố tôi gặp mẹ khi đang phục vụ trong quân đội.
Ông nói sẽ bảo vệ mẹ suốt đời, cho mẹ được sống những ngày ăn no mặc ấm.
Vì lời ấy, mẹ bất chấp sự phản đối của cả gia đình, vượt ngàn dặm theo ông đến nơi này.
Năm đó, mẹ mới hai mươi mốt tuổi.
Nếu là bây giờ thì vẫn là một cô sinh viên trẻ trung ngây thơ, nhưng khi ấy, đã bị xem là “gái ế”.
Bố tôi ngồi bên mép giường, cúi đầu rít từng hơi t.h.u.ố.c Tương Tư Điểu, không nói một lời.
Bà nội càng nói càng hăng, ôm lấy tôi — khi ấy còn chưa mở mắt.
“Chấn Hoa ăn cơm nhà nước, sinh quá quy định là mất việc đấy.”
“Nhân lúc đứa nhỏ còn chưa b.ú sữa, tôi đem nó đi ngay bây giờ.”
“Hai đứa sinh lại một thằng con trai.”
…
Nhưng đem cho ai đây?
Lúc ấy ở quê, chẳng có nhà nào thiếu con gái cả.
Mẹ tôi, người còn đang bê bết máu, lao tới giật lấy tôi từ tay bà nội, khóc lóc gào thét:
“Nếu các người dám đem con gái tôi đi, ngày mai tôi sẽ treo cổ c.h.ế.t ở nhà họ Chu!”
“Thành quỷ rồi, tôi sẽ ám các người ngày đêm không yên!”
Bà nội cũng nổi điên:
“Đồ đàn bà rẻ mạt không sinh nổi con trai mà còn dám đe dọa tôi à?”
“Giờ cô đi c.h.ế.t đi, c.h.ế.t cùng với cái thứ của nợ này luôn cho rồi.”
“Chấn Hoa nhà tôi ăn cơm nhà nước, tướng mạo đàng hoàng, hôm nay cô c.h.ế.t, ngày mai nó có thể cưới ngay một cô gái trinh về sinh cho tôi đứa cháu trai vàng ngọc!”
Donate by aypal Theo dõi 0
Lượt xem: 921
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Truyện Chữ
TMDb: 7.9
Số chương: 15/15
0

Để lại một bình luận